Đối với mỗi người con gái, có lẽ... Hôn lễ là ngày tuyệt vời nhất đối với họ, họ có mười tám năm làm công chúa trong vòng tay yêu thương của cha mẹ và gia đình, nhưng... Họ chỉ có một lần làm Hoàng Hậu trong vòng tay của người mình yêu và trao trọn con tim của mình cho người đó. Nhưng mà, có lẽ... Hạnh phúc này Mạc Hinh lại không dám nhận.
Hôm nay là hôm lễ của Mạc Hinh và Hạ An Nghiêm, nhưng nó lại không trọn vẹn, trước khi hôn lễ được cử hành thì Mạc Hinh đã "vô tình" nhìn thấy một cảnh vô cùng không sạch sẽ. Hạ An Nghiêm, một thiếu gia nho nhã của nhà họ Hạ, từ nhỏ đã yêu mến Mạc Hinh, thế mà bây giờ lại lên giường cùng người em gái cùng cha khác mẹ của cô - là Mạc Thư.
Khi Mạc Hinh nhìn thấy, cô không khóc... Vì cô biết, thể loại nam cặn bã nữ đê tiện này hoàn toàn không xứng đáng với giọt nước mắt quý giá của cô. Mạc Hinh chỉ nhàn nhạt cười, sau đó... Cô chậm rãi dùng điện thoại quay lại một đoạn video nhỏ.
Cho đến khi giờ cử hành hôn lễ được bắt đầu, Hạ An Nghiêm vẫn nho nhã đứng ở gần cha sứ, còn Mạc Hinh được cha mình là Mạc Tấn Du khoác tay tiến vào lễ đường. Mạc Hinh nhìn Hạ An Nghiêm, người nam nhân cô dùng bốn năm thanh xuân để yêu, cô hi sinh công việc chỉ để hắn ta thành công, không ngờ... Ngày kết hôn hắn lại tặng cho cô một bất ngờ lớn như vậy, đúng là khiến người ta kinh hãi.
Sau khi cha sứ đọc những lời tuyên thệ của hôn nhân, Hạ An Nghiêm rất nhanh chóng đã nói
- Tôi nguyện ý.
Sau đó, cha sứ và tất cả mọi người nhìn sang Mạc Hinh. Cô không trả lời, lúc này... Hạ An Nghiêm có chút hấp tấp nói
- Tiểu Hinh, em mau trả lời đi.
- Tôi... Không đồng ý!
Lúc này, cả hội trường dường như đứng hình, ngay cả Mạc Tấn Du và cả Chu Tuyết Kiều đều giật mình. Chu Tuyết Kiều là vợ sau của Mạc Tấn Du, mà nói đúng ra thì Chu Tuyết Kiều chính là tiểu tam chen chân vào gia đình cô, lúc mẹ cô khó sinh mà qua đời, Mạc Tấn Du đã nhanh chóng lấy Chu Tuyết Kiều về nhà. Tuy Chu Tuyết Kiều luôn luôn yêu thương cô như con ruột, nhưng trong lòng của Mạc Hinh vẫn nhớ mãi cái ngày Mạc Tấn Du thì bà ta mà từ mặt anh trai mình. Làm cho Mạc Hoàng Bảo không từ mà biệt đến tận hôm nay. Bây giờ, cô còn hận cả Mạc Thư cướp đi người đàn ông cô yêu.
- Tiểu Hinh, em đang nói gì vậy?
Hạ An Nghiêm định đưa tay nắm lấy tay của cô, nhưng đã bị Mạc Hinh hất ra. Cô còn lạnh giọng nói
- Đừng chạm bàn tay bẩn thỉu của anh vào tôi.
Hạ An Nghiêm cứng đờ, từ trước đến giờ Mạc Hinh luôn là người dịu dàng, đến cả một con kiến cũng không dám giết, nhưng tại sao hôm nay cô lại trở nên lạnh lùng như vậy?
- Tiểu Hinh, em làm sao vậy? Hôm nay là hôn lễ của chúng ta cơ mà?
- Hôn lễ? Ồ, thì ra anh cũng biết hôm nay là hôn lễ của tôi và anh. Thế mà... Hạ thiếu đây lại động phòng sớm như vậy?
- Em...
- Đáng lẽ ra hôm nay là hôn lễ của chúng ta, nhưng đáng tiếc... Anh không chọn em, mà lại chọn cô ấy. Hạ An Nghiêm, chắc chắn anh sẽ hối hận!
Nói xong, Mạc Hinh lạnh lùng ném bỏ bó hoa cưới trên tay xuống, còn dứt khoát ném luôn khăn trùm đầu xuống đất rồi hiên ngang bỏ đi. Để lại bàn tay đang lơ lửng giữa không trung của Hạ An Nghiêm. Chưa để hắn ta hết bàng hoàng, trên màn hình LED đã hiện lại đoạn video lúc nảy Mạc Hinh đã quay. Toàn thân của Mạc Thư cứng đờ, ngàn vạn lần cô ta không nghĩ... Mạc Hinh lại quay video lại trong hoàn cảnh này.
- Hạ An Nghiêm! Thằng khốn nạn!
Cha Hạ liền lập tức nổi giận. Trước khi cha mẹ Hạ đã rất ưng ý đứa con dâu Mạc Hinh này, một cô gái vừa hiểu chuyện vừa hiền lành lại còn tốt bụng. Tuy là mẹ mất từ nhỏ, nhưng cô không hề ngang ngạnh mà ngược lại, cô rất ra phong thái của một vị đại tiểu thư. Dường như tất cả những thiếu gia, công tử ở Quý Thành này đều muốn lấy cô làm vợ. Nhưng Hạ gia may mắn lại được Mạc Hinh nhìn trúng Hạ An Nghiêm, cô còn hi sinh nhiều vì hắn ta... Thế mà cái tên trời đánh thánh đâm này đứng núi này còn trông núi nọ. Vừa ăn cô em lại còn muốn cưới cô chị!
- Mạc Thư! Con... Con...
- Cha, cha đừng tức giận làm gì. Con còn không quan tâm, hà cớ gì cha phải giận!
Mạc Hinh bước từ trong nhà bước ra, lúc này sắc mặt của Hạ An Nghiêm và Mạc Thư thật sự rất khó coi. Còn cha mẹ Hạ chỉ biết xấu hổ, đứa con dâu tốt như vậy mà lại bị tuột mất! Đúng là thằng con trời đánh mà.
- Tiểu Hinh, con... Con đừng giận Thư Nhi, dì... Dì sẽ đánh nó được không?
- Dì Kiều, hà cớ gì phải làm như vậy. Nam cặn bã nữ đê tiện, quả là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Trời sinh một đôi, trời đất tác hợp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]