Đã một tháng trôi qua, kể từ lúc Nhược Hy gặp Lôi Lạc Dương thì không còn gặp mặt nữa. Hôm nay cũng như bao ngày khác, Nhược Hy đến trường mà tâm trạng chẳng mấy vui vẻ. Đã một tháng cô không gặp anh, cô cảm thấy lòng thật trống trải. Cô nhớ anh nhiều lắm, nhưng không cách nào để tìm anh cũng như liên lạc với anh, điều này làm Nhược Hy vô cùng phiền não.
- Tiểu Hy, bà có chuyện không vui sao? Lăng Ngọc cảm thấy kì lạ đối với cô bạn thân này, cô luôn vui vẻ khi ở cùng cô (Lăng Ngọc) và Nguyệt San San nhưng một tháng nay, Nhược Hy luôn nở nụ cười một cách gượng gạo nên Lăng Ngọc nghĩ là cô đang có tâm sự nên mới hỏi.
- Không có. Nhược Hy nằm gục dưới bàn, chán nản trả lời. Có phải cô bị bệnh tương tư rồi không? Chỉ gặp người ta có một lần mà nhớ đến phát điên, mà bản thân mình không biết Lôi Lạc Dương có nhớ mình không hay là đã quên rồi?
- Haizzzz...Nhược Hy thở dài, còn Lăng Ngọc và Nguyệt San San thì người nhìn ta, ta nhìn người cả hai đều nhún vai ý muốn nói "bà không biết chuyện, thì làm sao tôi biết được".
- Tiểu Hy, lát nữa cùng đi ăn em nha. Nguyệt San San lên tiếng dụ dỗ
-....
- Tiểu Hy, hay lát nữa đi shopping? Lăng Ngọc nói
-....im lặng
- Tiểu Hy, hay lát nữa đi xem phim. cả hai cùng đồng thanh, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng đến đáng sợ của cô. Hai người định nói thêm thì giáo viên đã vào lớp nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-toi-cao-cung-chieu-vo-yeu/95502/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.