Khương Vũ nhìn thấy anh chàng đẹp trai quay trở lại hình như đã biến thành một người khác, nhưng nhìn kĩ thì có vẻ cũng không khác mấy, vẫn là cái áo may ô đi biển hoa hòe hoa sói với chiếc quần dài.
Chẳng qua trên đầu đội thêm cái nón lưỡi trai che đi đôi mắt.
Khương Vũ vốn đã váng đầu nên nhìn không rõ lắm. Thế nên cô cũng không để ý.
“Xong rồi?”
“Ừ, tôi mời em hai chai bia.”
Khương Vũ cười duyên với anh: “Cảm ơn.”
Cừu Lệ nhìn thấy hộp thuốc lá dành cho nữ trên bàn, sắc mặt tối sầm. Anh cầm hộp thuốc lên, ném thẳng vào thùng rác.
Khương Vũ sửng sốt hỏi: “Anh làm gì vậy?”
Mặt Cừu Lệ không cảm xúc, trả lời bằng tiếng Anh: “Hút thuốc có hại cho sức khỏe, nhất là con gái.”
Khương Vũ nghe thấy giọng của anh, càng nghe càng cảm thấy anh giống Cừu Lệ.
Cái người đàn ông này trước đây lúc nào cũng luôn quản cô như vậy.
“Đừng tùy tiện vứt đồ của khách, nếu không sau này khó làm ăn.”
Cừu Lệ không lên tiếng. Sau khi người phục vụ mang bia tới, anh định giúp Khương Vũ rót bia nhưng Khương Vũ đã ngăn lại: “Tôi tự rót.”
Cừu Lệ biết đây là ý thức phòng bị nên cũng không đụng vào li. Khương Vũ rót hai li bia cho mình và anh.
“Hôm nay anh có đến bãi biển không?” Khương Vũ hỏi anh: “Vịnh biển ở đường Linton, tôi cảm giác không biết có phải nhìn thấy anh dưới nước hay không.”
“Có đi.”
“Vậy đúng rồi.”
“Tại sao hỏi vậy.”
“Hôm nay nhìn thấy anh dưới nước, thấy hơi giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-doi-toi-toi-cuu/1007105/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.