Bờ-rừm… Vụt qua. Bóng dáng quen thuộc của ai đó. Là hắn, Dung Thịnh. Lúc đi với nó chậm rì rì như rùa bò, mà sao phóng nhanh thế. Có việc gì gấp à? Chưa được được ba phút thì nó thấy hắn đi hướng ngược lại. Quay lại trường chăng?
“Ha ha…”
Nó khúc khích cười. Tổng cộng việc hắn đi xe qua lại đã ba lần rồi. Dư xăng hả trời!! Hắn bị ngố tàu rồi. Xử lí hết miếng kem còn sót, nó thu vỏ, bỏ túi, mang vứt vào thùng rác ngoài siêu thị.
“Như! Như ơi!!”
Ai đang réo lớn tên nó. Dung Thịnh, hắn chứ ai! Đỗ xe lại, hắn đi lại bên cạnh nó.
“Cậu đi đâu vậy? Làm tôi tìm miết”
Người hắn toát đẫm mồ hôi. Nó bày mặt chê bai.
“Người cậu hôi vậy? Mà tìm tôi làm gì cơ?”
“Đèo cậu về, đã nói rồi còn gì”
Hắn nhìn siêu thị thì lóe ra ý tưởng.
“Ăn kem không?”
“Vừa chén xong hai cây rồi”
Nó kể.
“Thế chờ tôi mua rồi cùng về”
Nói rồi hắn đi vào siêu thị mua đồ. Vài phút sau, hắn xách ra một bịch kem.
“Ăn hết không mà mua nhiều thế?”
“Hết được mà! Đi”
Hắn trên túi vào xe, khởi động máy. Khi nó ngồi lên thì hắn mới xoáy tay ga đi.
…****************…
Tới nhà.
Hắn dừng xe, lấy một cây kem rồi đưa nó cả túi. Nó nhìn thứ hắn đưa một hồi.
“Cầm lấy ăn dần, đỡ phải đi mua”
Hắn nói.
Đồ của hắn mua cho nó rất nhiều. Hễ mỗi lần qua đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548207/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.