“Này, cho cậu”
Hắn đưa nó một túi có hai hộp kem và có một chai nước khoáng rồi chạy đi.
Cho nó hả? Vậy thì xin.
Thời tiết hôm nay rất đẹp. Mát mẻ, không nắng gay gắt hay oi bức. Trận đấu cùng sự cuộng nhiệt của học sinh hai trường khiến không khí nóng lên sôi nổi. Hai đội đối đầu căng thẳng. Những pha chặn bóng, đi bóng hồi hồi. Những quả vào lưới ghi điểm hoành tráng. Hiệp hai cứ thế trôi qua.
Thời gian nghỉ.
“Thấy tôi sao? Ngầu chứ?”
Hắn chạy về phía nó khoe khoang.
“Tuyệt! Tuyệt lắm!”
Khánh Vân khen lấy khen để.
“Ngầu!”
Nó nhớ nút like cho hắn. Hắn cười. Bỗng hắn chìa tay ra trước mặt nó.
“Nước”
“Ở chỗ nghỉ cũng có mà”
Nó khó hiểu.
“Nước chỗ nào cũng vậy mà”
Hắn nói, tay vẫn giữ nguyên như cũ.
Thì cũng vậy sao hắn không uống ở kia cho rồi? Tốn công chạy qua đây không. Chẳng hiểu nổi!!
Khánh Vân nhìn cảnh này mà cười thầm.
“Đây”
Nó đưa chai nước.
“Cảm ơn”
“Nước cậu mua mà”
“Cảm ơn đã đưa cho tôi”
Uống xong, hắn ném lại chỗ nó rồi chạy biến.
Hiệp ba bắt đầu.
[Tình tiết nguyên tác bắt đầu tiếp diễn rồi]
Si bám trên đầu nó thông báo.
[Bụp. Quả bóng lao nhanh về phía cô, đập mạnh vào mũi. Cảm giác đau đơn truyền tới. Máu! Cô chảy máu mũi rồi. Hội trường trở lên nhốn nháo. Người bạn thân đi cũng cô vội vã hỏi han lo lắng… Cậu liền chạy. Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-phan-dien-cung-muon-yeu-duong-/3548206/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.