Tôi tức điên lên, nện mạnh viên gạch xuống, tên này trực tiếp ngã xuống. Còn một tên khác thì bị tôi ép đến nỗi thở hồng hộc, tôi vừa mới bỏ hắn ra, hắn đã mềm nhũn ngã rầm trêи mật đất thở hổn hển.
Tôi chửi thầm, chạy về một hướng. Vừa chạy chưa được bao lâu thì đã nghe thấy chỗ tôi vừa đứng có âm thanh ồn ào.
Lúc này trước mặt tôi là ngã tư. Tôi nhìn hai bên rồi chạy về bên phải.
Phía bên này gần hộp đêm hơn, nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn, tôi vẫn luôn vô cùng tin tưởng điều này.
Quả nhiên, tôi vừa nấp sau một cây cột thì một đám người chạy qua con ngõ nhỏ vừa rồi. Tôi chậm rãi đi sâu vào con ngõ nhỏ, may mà đám người đội mũ lưỡi trai phát ra tiếng động rất lớn nên lần nào tôi cũng có thể trốn trước đi.
Nhưng trong khi vô thức, tôi đã đi vào một con ngõ cụt. Tôi hơi do dự chốc lát, chỉ đành tiếp tục đi. May mà trong cùng của con ngõ có một cây cột, tôi nấp sau cây cột, miễn cưỡng có thể giấu mình trước đám người kia.
Mà tôi vừa chui vào thì đám người mũ lưỡi trai không ngừng truy đuổi đã nhanh chóng chạy tới một hướng khác từ ngã rẽ tôi đi vào.
Tôi thầm thở phào, đang định ra tìm một con đường để chuồn đi, dù sao thì đây không phải là nơi nên ở lại lâu. Không ngờ ngay sau đó chuông điện thoại của tôi reo lên, giai điệu êm ái chợt phát ra.
Tôi thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234988/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.