Những lời Lưu Đông Hải nói tuy không có giá trị thực tế đối với tôi, nhưng điều này đã để lộ một tin tức, ông ta không hề có ý làm khó tôi.
Thế là đủ rồi.
Mệnh lệnh nhanh chóng được truyền xuống dưới, tất cả mọi người lui xuống, Lâm Hải xuất hiện trước mặt tôi.
“Đi thôi, đúng là giày vò người khác.” Cô ta liếc mắt nhìn tên cảnh sát, đẩy sang một bên.
“Đồ vô dụng, dễ dàng bị người khác bắt được như vậy.”
Dường như tất cả mọi người trong đồn cảnh sát đều quen biết Lâm Hải, nhìn thấy cô ta liền chủ động tránh qua một bên. Cả người tôi đầy máu đi theo cô ta ra khỏi đồn cảnh sát.
Lâm Hải mở cửa xe ô tô nói:” “Đi thôi, bố tôi đang đợi cậu.”
Tôi lắc đầu, thò tay vào túi, cảm thấy lạnh run người. Sắp sang năm mới, thời tiết lạnh lẽo, mặt đường đóng băng hết rồi.
“Hôm nay thì thôi, để ngày mai tôi sửa soạn lại, tự mình đến cửa tặng cho bố cô một món quà lớn.”
Lâm Hải có chút kinh ngạc, vẻ mặt trào phúng nói: “Cậu? Tặng món quà lớn?”
Tôi không nói gì, chỉ xoay người rời đi. Lâm Hải cũng không ngăn cản tôi, trực tiếp lên xe.
Nghe thấy tiếng khởi động xe, tôi đột nhiên nhớ đến một chuyện.
“Ân Cầm thế nào rồi?” Tôi đứng sát bên cửa sổ, ngăn cản Lâm Hải rời đi.
Vẻ mặt cô ta ngay lập tức trầm xuống nói: “Đến lượt cậu hỏi chuyện này à?”
“Đừng làm chuyện gì khiến bản thân phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234958/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.