Tôi căn bản không hề muốn quan tâm đến anh ta. Tôi về phòng chuẩn bị đóng cửa lại thì có một bàn tay nhỏ thon dài trắng muốt chặn chỗ khung cửa, tôi vội vàng mở cửa ra.
Tôi hỏi: “Cô làm gì vậy?”
Khuôn mặt tinh xảo của Chúc Mi xuất hiện ngoài cửa, nói: “Tôi muốn hỏi anh một chuyện”.
Tôi nhìn phòng khách, nghiêng người nói: “Nếu cô không ngại thì vào đi”.
Chúc Mi cười hì hì đi vào, nhìn xung quanh rồi sờ mọi thứ, còn bình phẩm lung tung. Tôi ngồi xuống sô pha, hỏi: “Chúc Mi, rốt cuộc cô muốn hỏi cái gì”.
Giờ Chúc Mi mới vắt đôi chân thon dài lên, nói: “Thực ra tôi rất tò mò, có phải anh chọc phải kẻ thù giới xã hội đen nào đó nên mới chạy tới Yến Kinh không?”
Tôi nhướng mày: “Sao cô lại hỏi như vậy?”
“Vì trị an của Yến Kinh rất tốt, nhiều thế lực xã hội đen không dám làm loạn ở Yến Kinh”.
Tôi xoa trán, cạn lời. Chúc Mi hắng giọng, chỉ ra ngoài cửa khẽ nói: “Phương Dương, thực ra Chung Chính Nam là một người khá tốt, trừ việc hơi háo sắc ra thì những cái khác của anh ta đều rất tốt. Anh đừng so đo với anh ta”.
Tất nhiên tôi không tức giận vì chuyện này, càng không giống như xã hội đen hở tý là chém người. Trước giờ tôi đều tuân theo một quy tắc, người không phạm ta, ta không phạm người.
Nhưng nếu có ai được đằng chân lân đằng đầu, ví dụ như Cung Chính Văn ngày xưa tiêu tiền triệu thuê Bansha xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234956/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.