“Phương Dương, thật ra anh chỉ cần bảo vị cảnh sát trưởng đó hủy đoạn ghi âm đi là được. Những chuyện khác anh không cần nhúng tay vào, cứ giao hết cho Cung Thiệu Bình là xong, ông ấy sẽ thuê một luật sư giỏi cho Cung Chính Vinh”.
Tôi trầm mặc một lát, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Thôi bỏ qua vậy.
“Tôi đồng ý với cô, nhưng tôi phải gặp Cung Thiệu Bình thêm một lần nữa”.
“Ừm, tôi sẽ liên lạc với ông ấy ngay, anh muốn gặp lúc nào?”
“Bây giờ, ở nhà hàng lần trước”.
“Được”.
Bạch Vi cầm chiếc điện thoại đặt trêи bàn lên, gọi cho Cung Thiệu Bình, đồng thời bảo với ông ta là tôi muốn gặp ông ta ngay bây giờ.
“Ông ấy đồng ý rồi, giờ chúng ta đến đó luôn nhé”, Bạch Vi bỏ điện thoại xuống.
“Ừ”.
Tôi gọi với ra một chỗ cách nhà hàng không xa, A Việt và anh Thái vốn đang ngồi ăn bên ngoài đứng dậy, một người đi lái xe, còn một người thì chờ bên đường.
Sau khi Hà Khai Thành đến Xiêng La, chắc cũng đã thuê xe, để vệ sĩ đưa đón Bạch Vi. Nhưng tôi không nhìn thấy người của Hà Khai Thành ở gần đây, cũng không thấy xe của ông ta đâu, nên dễ thấy là Bạch Vi đi một mình đến đây.
Chẳng mấy chốc, A Việt đã lái chiếc Mec đỗ bên đường, anh Thái bước tới mở cửa xe.
Sau khi lên xe, Bạch Vi chợt hỏi: “Đỗ Minh Cường cho anh chiếc xe này à?”
“Không, chỉ cho tôi mượn đi vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-nu-hoan-my/3234896/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.