"Ngày mai để con bảo bác sĩ đến ở lại trong nhà vẫn tốt hơn, tiện thể theo dõi thân thể ba." Lấy khăn quàng cổ quàng thật chặt cho ông cụ, Ngôn Sóc nhỏ giọng nói.
"Không cần, tuần sau là đến tết rồi, không cần làm phiền người khác như vậy, hiện tại thân thể của ba khỏe hơn rồi nè." Ngôn lão gia chính là vịt chết rồi còn cứng mỏ, ông nhìn ra hành lang trắng xóa bên ngoài: "Nguyên Bảo đâu? Lâu rồi không nhìn thấy con bé."
Tay Ngôn Sóc đang đẩy xe lăn đột nhiên cứng lại: "Nguyên Bảo đang bận, khi nào đến tết con sẽ dẫn cô ấy đến gặp ba."
"Vậy cũng được......" Ngôn lão gia không hỏi thêm gì nữa, dường như ông có chút mệt mỏi, đôi mắt nặng nề sắp khép lại: "A Sóc, không nên để Tiểu Lạc đi, giữ lại......" Lời nói của ông còn chưa nói xong thì ông đã ngủ.
Ngôn Sóc nhẹ nhàng thở dài một hơi: "Con đã biết."
Nguyên Bảo của anh nói sau hai tháng nữa sẽ trở lại, hiện tại còn mười ngày nữa là đến hai tháng, nếu cô trở về muộn hơn lời đã nói....... Anh nhất định sẽ không bỏ qua cho cô......
"Nguyên Bảo.................." Ngôn Sóc ngồi một mình trong căn phòng trống rỗng, căn phòng này là nơi bọn họ đã cùng nhau trải qua một đêm vô cùng tốt đẹp, Ngôn Sóc vĩnh viễn sẽ không quên Nguyên Bảo giao bản thân mình cho anh như thế nào: thật sự rất nhớ cô, chỉ cần trở về thì làm cái gì cũng được...
Ngôn Sóc cảm thấy bản thân thật sự là một người nhát gan, anh không hề dũng cảm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-noi-do-khong-the-cam/1299120/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.