Gót chân đặt đến tầng một, tôi đã vội vàng chạy qua quầy tiếp tân mà giọng nhàn nhạt, hỏi hai nữ y tá đang trực ở đó:
"Cho hỏi, phòng cấp cứu số hai ở đâu?"
"Cô đi qua bên kia, rẽ vào lối hành lang bên cạnh là tới!"
Sau khi được giải đáp, cô thiếu nữ lập tức vội vã chạy đi, mặc kệ sàn nhà có lạnh buốt đến đâu, mặc kệ lòng bàn chân mẫn cảm kia có biến sắc vì cái lạnh đột ngột. (2
Chỉ vừa đến lối đi kia, chi dưới của tôi mới khựng lại tại chỗ. Trước cửa phòng cấp cứu số hai có rất nhiều người ở đó, vẻ mặt họ vô cùng nghiêm trọng mà nhìn đăm chiêu vào trong.
Chỉ duy nhất có Tử Khâm là để ý đến tiếng động của chân trần đang rảo bước hì hục trên sàn. Thấy tôi đứng ngơ ở đó, Tử Khâm mới chạy lại hỏi han.
"Sao cậu không nghỉ ngơi đi, xuống đây làm gì?"
Vừa hết câu, tôi đã gấp gáp chen giọng của mình vào, lên tiếng hỏi ngược: "Anh tớ sao rồi?"
Đôi mắt xinh đẹp của thiếu nữ giờ đây hiện lên tỉa hối hận, phải chi tôi không nên quá trớn như thế, phải chi người trong đó nên là bản thân mình. (2
Tử Khâm lắc lắc đầu, ảm đạm nói: "Bác sĩ nói não bộ của anh ấy tổn thương khá nghiêm trọng, e rằng..."
Cậu ấy ngập ngừng rồi... Vừa nghe tới đây, khuôn mặt tràn trề sức sống kia đã lập tức lạnh lẽo mà trắng bệch, nó xanh xao như vừa nghe được tin tức trấn động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3630551/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.