Vừa nói xong thì hai anh em tiếp tục lao vào, nhưng Mộc Cảnh Trì chẳng đánh trả nữa mà trực tiếp nhường tôi.
Anh trai tránh những đú đòn của cô em gái này nhiều nhất có thế, cả hai đuối nhau ra tận ngoài cửa hàng tiện lợi.
Cái miệng nhỏ xinh còn không ngừng gằn giọng. (°
"Anh lại còn dám tránh nữa hả?"
Chỉ vừa dứt lời, bàn chân tôi vấp phải ô gạch đang bị vỡ, còn chờ nhân viên tới thi công ở đó. Người tôi chịu tác động theo quán tính, liền ngã nghiêng về phía đường lớn, thoát khỏi vùng an toàn của vỉa hè dành cho người đi bộ.
Cứ tưởng sẽ dùng chân kia để đáp đất an toàn, dù có loạng choạng cũng sẽ không bị ngã. Nhưng nào ngờ đặt xuống hụt chân, khớp xương liền vang lên một tiếng "rắc" thật lớn. (2
Người tôi ngã bịch, nửa thân kia bị va đập mạnh xuống mặt đường đầy bụi cát và những viên sỏi nhỏ, làm cánh tay và chi dưới xuất hiện những vết trầy xước dần đang rỉ máu.
"Doãn Doãn!" Châu Thời Diệc và Tử Khâm cùng đồng thanh, thét lên trong sự lo lắng mà đẩy cửa chạy ra.
Cùng lúc có một chiếc xe tải đi tới, tôi lồm cồm muốn bật mình bò dậy nhưng chân tay đã tê rần từ bao giờ. C
"Doãn Doãn!" Một cái tên gọi thân thiết hiếm được phát ra từ chính giọng nói khàn khàn của anh trai tôi, nay nó lại thoát ly, vô thức bật khỏi cổ họng.
Mộc Cảnh Trì lao xuống, hai cánh tay không chần chừ mà vòng qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3630550/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.