Chương trước
Chương sau
"Mời cô ăn tôm hùm đất!"

Tôm hùm đất sao?

"Vậy vào trong đi."

Châu Thời Diệc theo tôi đi vào căn hộ, ngồi xuống ghế thì mới bắt đầu mở hộp xốp ra. Nắp hộp vừa được mở, mùi tôm hùm được chế biến thơm phức lan tỏa ra khắp phòng, chạm đến đầu mũi của người đối diện.

Thơm quá, mua ở đâu vậy ta?

"Đây." Châu Thời Diệc cầm lấy một con tôm có sẵn trong hộp đưa đến trước mặt tôi, tôi hơi nheo mắt, nhìn con tôm mãi rồi cười gượng.

"Tôi... không ăn đâu."

Châu Thời Diệc ngạc nhiên, hỏi: "Sao vậy?"

Tôi lắc đầu, rót một cốc nước lọc để trên bàn: "Tôi không thích bị mùi này ám vào tay, khó ngửi lắm." 6)

Nghe xong, Châu Thời Diệc nhìn con tôm hùm đất trong tay mình, anh bắt đầu bóc vỏ nó ra, động tác vô cùng thành thục. (1)

Tôi nhìn tay anh, bụng lại bắt đầu kêu lên vài tiếng "òng ọc", chỉ tại tôi đã ói hết chỗ đồ ăn mà mẹ nấu ra ngoài.

Đặt tay lên bụng mà xoa nhẹ rồi tự cảm thán với nội tâm.

Đói quá...

Nói vậy mà Châu Thời Diệc tự bóc tự ăn, không để phần cho mình. Q

Một con tôm được lột vỏ sạch bong đưa ra ngay trước mặt, chỉ một chút nữa thôi là chạm đến môi rồi.

Tôi ngạc nhiên, ngước mắt lên nhìn.

" Không phải cô không muốn có mùi trên tay sao? Tôi bóc cho cô." 3

T... Tinh tế vậy á?

Tôi rướn người gần lại, mở hai cánh môi ra nuốt trọn con tôm hùm đất vào trong khoang miệng, lại còn sượt nhẹ đầu môi dưới vào ngón tay cái của anh.

Nhai xong con tôm mới để ý, sao nãy giờ ảnh đỏ mặt ghê vậy? D

Tôi nhìn Châu Thời Diệc, lắp bắp hỏi: "S... Sao vậy?"



"À, không có gì. Chỉ là trong này có chút nóng..."

Tôi nhìn vào remote máy lạnh, lại cảm nhận trực tiếp không khí của căn phòng, khó hiểu hỏi: "Nóng sao? Tôi thấy mát vậy cơ mà?"

Châu Thời Diệc chẳng nói lại, chỉ cầm tôm hùm mà bóc vỏ rồi bỏ gọn vào một góc hộp.

Chẳng lẽ này là bóc cho mình à?

Tôi chạy vào trong bếp lấy một đôi đũa, rồi lại chạy ra phòng khách ngồi kế anh. Gắp một con tôm đã được lột vỏ mà cho vào miệng.

Thích thú với cảm giác được trai đẹp bóc vỏ tôm hộ, tôi cười tủm tỉm tận hưởng vị ngọt nhẹ từ thịt lại có pha lẫn chút tê cay từ nước sốt, cũng chẳng để ý bắt đầu từ khi nào Châu Thời Diệc đã nhìn tôi mà cười.

Sau khi ăn xong, tôi lấy từ tủ lạnh ra hai lon nước ngọt có ga, vừa định đi ra thì ý tưởng nghịch ngợm như tụi con nít lóe lên trong đầu. Tôi cười gian nhìn lon nước ngọt đang cầm bên tay phải, cả bàn tay bắt đầu cử động linh hoạt mà lắc mạnh cái lon lên.

"Cho anh." Xong việc, tôi đi ra phòng khách và bất chợt đưa cho Châu Thời Diệc lon nước đang cầm trên tay trái.

Cũng may mà phản ứng lại nhanh chóng nên lập tức đổi lại qua lon nước cầm bên tay phải.

Thấy tôi có phản ứng và hành động khác thường, nét mặt Châu Thời Diệc sinh nghi, rũ mi nhìn lon nước trong tay tôi đang chờ anh cầm lấy. (

"Tôi muốn uống lon bên tay trái của cô!"

Mặt tôi cứng đờ, cười gượng nói: "Ha... ha, hai lon y chang nhau mà?"

Châu Thời Diệc vẫn nhìn chằm chằm tôi, vẫn có ý ám chỉ đưa lon nước trong tay trái cho ảnh. Bất giác liền tránh né ánh mắt ấy, tôi liền đưa ngay rồi cầm lon nước ở tay phải mà không dám bật nắp.

"Sao cô không uống?" Châu Thời Diệc uống một ngụm rồi hỏi tôi.

Tôi trả lời cho qua loa: "Tôi... không khát." (

"Vậy cô lấy hai lon làm gì?"

Nên trả lời như thế nào được nhỉ?

Hay cứ ngó lơ câu đó luôn cho rồi...

Thấy tôi không trả lời được, Châu Thời Diệc cười khẩy rồi lấy đi lon nước ngọt trong tay tôi. Anh ta dùng tay búng mạnh vài cái vào đáy lon, tạo ra tiếng "tạch tạch" rồi bật nắp đưa cho người đối diện.

Kh... Không bị sủi bọt ra ngoài sao? (1)

Thần kì vậy à?



"Uống đi!" Châu Thời Diệc đưa đến trước mặt tôi, tôi nhận lấy lon nước mà uống một ngụm nhỏ, ánh mắt còn lén nhìn anh.

Không phải là biết mình lắc nó lên đó chú? (1

"Cô có bạn trai chưa?" (5'

Câu hỏi đến quá đột ngột, làm tôi không lường trước được liền sặc nước, suýt thì đổ luôn vào mũi.

"H... Hả?"

Tự nhiên hỏi người ta chuyện đó làm gì vậy?

Châu Thời Diệc liếc mắt, lóng ngóng chả biết nên nhìn đi đâu, còn chẳng dám nhìn thẳng vào tôi: "Thì là... suốt mấy tháng nay từ khi tôi gặp cô, không thấy cô đưa bạn trai về căn hộ nên mới hỏi." (1

Để ý kĩ vậy á?

Sao lại chú ý đến tôi nhiều vậy? Nhưng mà nếu tôi hỏi ảnh sao lại chú ý đến tôi thì cũng hơi kì, nói thế chỉ làm cho bầu không khí giữa hai người khó xử hơn thôi.

"Tôi chưa có bạn trai, mới chia tay mấy tháng trước rồi!" •

Nghe vậy, Châu Thời Diệc chỉ "Ố" một tiếng. Cơ mà ảnh có bạn gái chưa nhỉ? Hay thử hỏi xem, có qua cũng phải có lại chứ?

"Vậy... anh có bạn gái chưa?" Tôi hỏi.

"Chưa từng." Châu Thời Diệc thản nhiên đáp.

Tôi gật đầu, tiếp tục uống lon nước trong tay: "Ố, vậy là chưa có bạn gái..."

"Là chưa từng yêu đương." Châu Thời Diệc mới nghe xong liền lên tiếng ngay. (3

Tôi ngạc nhiên nhìn anh, vậy mà chưa từng yêu đương? "Cừu non" à?

Nhưng nhìn anh ta có vẻ không phải loại người có ít cô gái theo đuổi...

Đừng nói anh ta là gay nhé?

Ôi mẹ ơi!

Chú ý tới biểu cảm đang sửng sốt của tôi, Châu Thời Diệc tò mò lên tiếng: "Sao vậy?"

Tôi vì mãi suy nghĩ, chợt buột miệng hỏi: "Anh là gay à?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.