"Anh dám đánh em? Có tin em gọi điện mách mẹ không?"
Mộc Cảnh Trì nghe xong liền ngưng cánh tay đang cầm gối lại, đứng nhìn tôi một lúc, xong vứt chiếc gối trở về sofa. Tay ổng vươn ra, cầm lấy tai tôi mà nhéo nhẹ.
"Mày đã bao nhiêu tuổi rồi còn chơi trò mách phụ huynh?"
Tôi tức giận, ném thẳng chiếc gối vào mặt Mộc Cảnh Trì rồi lôi ra khỏi căn hộ.
"Này?"
Mộc Cảnh Trì còn chưa hiểu gì, tôi đã đá một cái vào chân ổng khiến nó tự động mà bước ra khỏi cửa. Xong việc chỉ cần khóa lại là xong ngay lập tức.
Chắc chắn sau này ai vớ phải anh trai tôi thì người đó phải xui tám kiếp.
Đêm, màn đen bao trùm cả căn phòng, chỉ có ánh đèn neon chiếu nhẹ từ khe hình đám mây trên trần nhà xuống.
Cô là ai vậy?
Một cô gái đứng quay lưng về phía tôi, rõ ràng tôi đã đứng rất gần cô ấy rồi nhưng chẳng thể vươn tay ra mà chạm vào người cô được.
Bộ váy xanh có hình lông vũ đó... là của mình mà?
Tôi nhớ tôi có một chiếc y chang như vậy, đó là quà sinh nhật mẹ tặng tôi tuổi 25.
"Cô là ai?" Tôi cất giọng hỏi.
Vì mãi mê chỉ để ý đến cô gái đó, tôi đã không chú ý đến toàn cảnh xung quanh.
Đây... là sân thượng mà?
Cô ấy làm gì ở đây?
Chẳng đáp lại câu hỏi của tôi, cả cơ thể của cô bắt đầu nghiêng rõ về phía trước, tôi sợ hãi hét lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3616596/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.