"Tôi không thích em!"
Tôi ngơ cả người, đôi chân cứ như đang tê tái cả lại, mắt thì chớp chớp vài cái như cánh bướm đang dập dờn giữa mùa hạ nắng nóng.
Anh ấy lại nói tiếp: "Sau cái ôm này, anh sẽ nhận bó hoa và cầm tay em rời khỏi đây. Đừng khóc nhé?"
Tôi lặng người, anh bỏ tôi ra rồi dưới sự hò reo của đám đông mà cầm tay tôi rời đi.
Đến tận bây giờ tôi vẫn chưa biết tên anh là gì, chỉ là một cuộc tình đơn phương của tôi suốt một năm từ khi gặp anh mà thôi.
Kết thúc hồi tưởng.
Tôi mím môi giữ độ ẩm, cười rất tự tin và nói: "Không đâu, dù sao chuyện đó cũng trôi qua rất lâu rồi!"
Bây giờ chẳng biết người con trai đó đã thay đổi đến nhường nào, có khi hai chúng tôi đã từng chạm mặt mà không hay biết đó là đối phương lúc trước ấy chứ?
Uống nước xong thì tôi và Tử Khâm ai về nhà nấy, vừa mới đến trước cửa thì tôi liền liếc qua căn hộ bên cạnh.
Huhu, làm sao tui xem trai 6 múi trực tiếp được nữa?
Chẳng lẽ chạy qua mặt dày không biết xấu hổ mà kêu Châu Thời Diệc cho coi cơ bụng à?
Tôi tiếc nuối, dùng vân tay mở cửa rồi vào nhà. Tôi cứ đứng trước tường kính nhìn về phía căn hộ ở chung cư đối diện mà lúc trước Châu Thời Diệc ở. Sao bây giờ lại thấy tòa chung cư này chướng mắt thế nhỉ?
Tôi hậm hực, bực bội giậm chân bình bịch đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3616586/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.