Đến buổi sáng của ngày hôm kia, khi tôi vừa thức giấc thì tiếng “lạch cạch” rồi “rầm rầm” làm cho tôi phải tò mò mà mở cửa hóng xem có chuyện gì. Hóa ra là căn hộ ngay bên cạnh có người mới chuyển đến, tôi cũng chẳng để ý nhiều, dù sao đâu có liên quan gì đến mình?
Khi vừa chuẩn bị đóng cửa lại thì một bóng người cao lớn đi ngang qua, tôi giật mình. Đó chẳng phải là Châu Thời Diệc sao? Sao anh ta lại ở đây?
Bí quá, tôi bèn đi ra bên ngoài, bước chân nhẹ đi lại chỗ anh ấy rồi vỗ mạnh vào vai: “Hù.”
Châu Thời Diệc giật mình liền quay người lại. Như một bản năng, anh đặt tay lên cổ tôi rồi ấn rất mạnh, còn tôi thì chẳng biết gì sất.
“Là... Là tôi, thả ra tôi... sắp nghẹt thở rồi!”
Châu Thời Diệc mới phản ứng lại, lập tức bỏ tay ra khỏi cổ tôi rồi không ngừng xin lỗi: “Xin lỗi, tôi không biết là cô!”
Tôi xoa cổ, liếc mắt đến cánh tay được xắn ống tay áo lên đến một nửa trông rất cẩu thả của anh. Sao cái hình xăm này vừa đẹp lại vừa quen như vậy? Bây giờ tôi mới được nhìn rõ hình xăm của anh từ khoảng cách gần, có vẻ là đuôi của một con rồng, nó múa lượn nhìn rất tự nhiên và sắc xảo.
“Anh đến đây làm gì vậy?” Tôi hỏi.
Châu Thời Diệc nhìn tôi, lại là cái ánh mắt liếc từ trên xuống dưới có ý phán xét đối phương.
“Chuyển nhà!”
Nghe xong câu đó, đầu tôi cứ lơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-mafia-rat-thich-treu-choc-toi/3616584/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.