Trưa hôm sau, Trần Bảo Nhi vừa đi ra ngoài về đã thấy Hàn Mặc Phong tà mị ngồi trên giường nhìn cô bằng một ánh mắt tựa muốn thiêu đốt.
– Anh sao vậy?
– Em yêu! Anh đói...
Hàn tổng lao lại như sói vồ mồi, ném thẳng cô xuống giường mà dùng thân thể cường tráng kia áp chế phía trên.
– Không được. Con...
– Bà xã. Em cứ yên tâm. Anh đã lập tức tống cổ quân phản loạn kia ra khỏi nhà.
– Sao cơ?
– Mẹ em vừa sang đưa hai đứa chúng nó về bên kia chăm sóc. Anh đúng là phải đội ơn gia đình em.
Hàn tổng đương nhiên vô cùng sung sướng. Như vậy thì sẽ chẳng còn ai làm phiền hắn.
– Nhưng nó còn phải bú sữa?
– Uống sữa ngoài. Không chết được.
Hàn tổng bắt đầu có biểu tình bất mãn trước sự dài dòng của bà xã. Miệng thì trả lời nhưng tay chân cứ lần lượt lột sạch sành sanh đồ trên người ai đó.
– Như vậy làm sao được? Em sẽ bị cương sữa mất?
– Không sao? Em cho anh ăn là được!
Khoé miệng Trần Bảo Nhi giật giật.
Hàn tổng đúng là siêu biến thái. Cô tin chắc rằng trong phi vụ này hắn hẳn là chủ mưu.
Hai ngày, 48 tiếng, tổng bộ Hàn gia thiếu mất một vị boss lãnh đạo, hai đứa con ngây thơ thiếu mẹ.
Trần Bảo Nhi thậm chí còn chẳng rời khỏi giường nổi một bước chân.
Hàn Mặc Phong kia đúng là độc ác. Hành cô không còn ra người nữa. Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-lanh-lung-va-nu-hoang-bang-gia/2167457/chuong-63-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.