Quý Diệp đưa mắt nhìn theo chiếc giường đẩy, đến khi nó mất hút sau cánh cửa kim loại.
Cô không lập tức rời đi, cô muốn ở lại xem anh ta như thế nào, sắp xếp mọi chuyện ổn định rồi hẵng về.
Nhân lúc đang cấp cứu, cô đi làm một số thủ tục rồi ra ngồi chờ ở hàng ghế dài.
Trong bệnh viện không đông lắm, đa phần toàn là những bệnh nhân nằm viện có vẻ đã lâu và người nhà của họ, vừa cười vừa nói đi dạo xung quanh đây, còn có cả một số y tá đang chạy đi chạy lại.
Quý Diệp im lặng, ngả lưng ra đằng sau tường, hai mắt nhắm nghiền lại. Cô thấy hơi mệt, có lẽ cần nghỉ ngơi một chút.
...Tiếng thông báo tin nhắn khiến Quý Diệp giật mình tỉnh dậy. Là Vạn Ninh nhắn.
[Mày đang đâu thế?]
[Tao đang ở bệnh viện]
[Wtf cái đệch, mày làm sao đấy à?????]
Tràng dấu hỏi chấm làm Quý Diệp buồn cười.
[Yên tâm tao không sao, nãy đi dạo vô tình gặp phải mộ người bị thương, giúp người ta đến viện thôi]
[À hóa ra là thế, mày làm tao hết hồn. Thế bao giờ về?]
[Đợi người ta cấp cứu xong thì về, có lẽ sẽ muộn đấy]
[Cứ ngủ trước đi, không cần chờ tao đâu]
[Ôk, có gì nhớ nhắn đấy nhá!]
Quý Diệp thả một biểu tượng cảm xúc hình "quàng thượng" đang like rồi tắt máy.
Vừa hay ánh đèn màu đỏ tắt, bác sĩ từ trong đi ra. Ông tháo khẩu trang xuống nói với Quý Diệp:
"Em trai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-lanh-lung-chong-a-cuoi-thoi/2725908/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.