"Làm minh tinh khổ thật đó."
Tô Phong Lãng cười khổ.
Biết sao được, showbiz chính là thế mà.
Bầu không khí có hơi lắng đọng.
Quý Diệp mỉm cười, cô trêu anh: "Tôi có nên cảm thấy vinh hạnh khi thần tượng đến tìm tôi khám không?"
"Haha, cứ cho là vậy đi."
"Tôi sẽ kê một số loại thuốc an thần cho anh, đồng thời sẽ cho anh một số phương pháp trị liệu. Quản lí của anh có biết anh tới đây không?"
"Không, hôm trước tôi bảo chị ấy cho nghỉ mấy hôm, chị ấy đồng ý rồi."
"À, ok."
Cô quay trở lại bàn làm việc, nhanh chóng viết mấy loại thuốc kê đơn, có tác dụng an thần và tăng sản xuất ra hormone "hạnh phúc". Cuối đơn cô còn cho thêm loại giúp ngủ sâu. Người bị trầm cảm nặng thật sự rất cần một giấc ngủ ngon.
Tô Phong Lãng im lặng nhìn Quý Diệp, đột nhiên anh cất giọng:
"Quý Diệp, tôi có thể mời cô làm bác sĩ riêng của tôi không? Bao nhiêu tiền tôi cũng trả."
Quý Diệp dừng tay, cô ngẩng đầu nhìn anh, đột nhiên cô thấy bóng dáng mình hiện lên trong đôi mắt nâu đó.
"..Cái này được thôi, tôi có thể làm bác sĩ riêng cho anh." Chuyện làm bác sĩ riêng này không khó, dù sao bình thường cô cũng khá rảnh rỗi, trừ mấy hôm cần phải gặp bệnh nhân tái khám hoặc đông người chút, nhưng một tháng cô chỉ bận bịu như thế khoảng tầm nửa tháng thôi, thời gian còn lại cũng không gọi là ăn không ngồi rồi nhưng khá ít công việc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-lanh-lung-chong-a-cuoi-thoi/2725877/chuong-30.html