“Rốt cuộc con là con của ai?” Thời Sênh khá quan tâm đến điều này.
Dựa vào tình tiết cẩu huyết, có 50% cô là con của tên biến thái Thượng Quan Cửu kia.
Cha đẻ là tên biến thái đó, Thời Sênh nhất định từ chối.
Nhan Ngọc nức nở, “Con không có quan hệ gì với Thượng Quan Cửu cả, con không phải là con của mẹ với hắn.”
Năm đó Nhan Ngọc thực sự đã có thai, nhưng trong lúc lẩn trốn Thượng Quan Cửu, xảy ra biến cố ngoài mong đợi, đứa bé trong bụng không giữ được. Nhan Ngọc kết hôn sau đó một năm mới sinh Nhan Miên.
Không phải thì tốt rồi.
Nếu mà là thật, thì có lẽ cô phải giết cha mất.
“Lãnh Viêm có thù hằn gì với mẹ?” Thượng Quan Cửu bắt cô có thể vì ngoại hình của cô, cũng có thể vì biết rằng cô là con của Nhan Ngọc.
Còn Lãnh Viêm thì sao?
Có thù hằn gì với Nhan Ngọc, mà tự nhiên lại bắt bà ấy về đây.
Nhan Ngọc nhún vai, “Lãnh Viêm nghĩ rằng mẹ hại chết mẹ nó.”
Thời Sênh: “…” Được lắm, lại thêm một tình tiết cẩu huyết.
Thế giới này chuyên rải cẩu huyết nhỉ?
Năm đó, sau khi Lãnh Diệu Thiên cứu Nhan Ngọc, tình trạng tinh thần của bà ta rất không ổn, Lãnh Diệu Thiên thường xuyên dành thời gian ở cạnh bà ta.
Mẹ của Lãnh Viêm bị bệnh tim, năm đó vào đúng dịp Tết, mẹ Lãnh Viêm đưa hắn về nhà ngoại chúc Tết, nhưng trên đường gặp phải kẻ thù của Lãnh Diệu Thiên, hắn liền đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2411198/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.