“Nàng cứ muốn như thế này mà gả cho ta à?”
Rụt rè của thiếu nữ bị nàng ăn hết rồi sao?
Thời Sênh hừ một tiếng, “Chàng cũng có thể gả cho ta, ta không ngại.”
Khóe miệng Ngân Vi giật giật, bốn phía như có gió nổi lên, Thời Sênh cầm tay hắn, nghiến răng nghiến lợi, “Lại muốn chạy?”
Một lời không hợp liền bỏ chạy!
“Ta không có nhiều thời gian lắm, không thể ở lâu!” Ngân Vi tránh khỏi tay cô, thanh âm yếu ớt, lại có một chút yêu chiều, “Lần sau lại tới thăm nàng.”
Hắn nói xong, thân hình cũng nhanh chóng biến mất trước mặt Thời Sênh.
Trong tay Thời Sênh dường như còn lưu lại nhiệt độ của cơ thể hắn.
Lạnh.
Lạnh như hàn băng ngàn năm vậy, chỉ chạm nhẹ một cái mà cô đã có cảm giác cả bàn tay đều đông cứng.
Rõ ràng lần trước còn chưa có cảm giác này.
[Nhiệm vụ phụ…]
“Câm miệng!”
Ông đây không tiếp phụ tuyến.
[Có liên quan tới Phượng Từ mà cô cũng không tiếp à?] Hệ thống nghi hoặc.
Thời Sênh hừ lạnh, “Chẳng qua là có liên quan tới thân phận cơ thể mà hắn đang dùng, liên quan xu nào tới bản thân hắn chứ. Đừng có hố ta.”
Dù sao Phượng Từ không có bệnh về thể xác thì cũng sẽ có bệnh về tinh thần, cô đã quá quen rồi.
Thực quá quen rồi.
Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh.
[…] Chủ nhân, ngài mau trở lại đi! Ký chủ đã thành tinh rồi!
…
Sau khi bị Thời Sênh đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2410993/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.