Trận đấu giữa Phượng Kỳ Kỳ và Thời Sênh là trận đấu quan trọng nhất, vài người ngồi xem đã phát ngán, giờ phút này liền lấy lại vẻ hứng khởi.
Phượng Kỳ Kỳ đã đi lên đài.
Nhưng người còn lại vẫn chậm chạp không lên.
Thời Sênh ngồi ở trên như một vị đại gia, hoàn toàn không có ý đi lên.
“Sao Tam tiểu thư lại không lên?”
“Nàng ta dám lên sao? Gần đây Đại tiểu thư vô cùng cố gắng, ngay cả một sợi tóc Tam tiểu thư cũng chẳng chạm vào nổi, đi lên chẳng phải là mất mặt à?”
“Cũng đúng…”
Âm thanh thảo luận phía trước không ngừng truyền lại, càng nói càng khó nghe, dù sao họ nhìn cô không vừa mắt nên càng nói quá lên.
Càng ngày càng có nhiều ánh mắt nhìn về phía góc Thời Sênh đang ngồi.
“Tam tiểu thư, tới phiên tiểu thư rồi.” Phượng An nhắc nhở.
“Không đánh, vô nghĩa.”
Không gian đang cãi nhau lập tức an tĩnh sau câu nói này của Thời Sênh, dường như câu nói đó là để nói cho bọn họ nghe vậy.
“Tam tiểu thư, đây là niên khảo, ngài phải tham gia.” Một trưởng bối làm trọng tài trên sân thi đấu lên tiếng.
“Tiểu Âm.” Phượng gia chủ cũng gọi một tiếng.
“Không muốn động thủ.” Bản cô nương đã ra tay là phải thấy máu, cái loại đánh tới đánh lui mà không được đánh chết này, cô hoàn toàn không có hứng thú.
Phượng gia chủ: “…” Ai nói là sẽ không để mất mặt ở niên khảo hả?
Cái này là trực tiếp bỏ quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2410991/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.