Lúc nửa đêm, tiếng kèn chiến đấu đột nhiên vang lên.
Đại quân vong linh phát động tiến công.
Đông Ngự bị đánh thức, mơ màng tỉnh giấc, quay đầu tìm Thời Sênh thì lại không thấy cô đâu, hắn lập tức tỉnh táo lại.
“Vợ?”
Không ai trả lời hắn.
Đông Ngự lập tức xuống giường, xốc màn lều trại lên. Con rối vong linh đứng ở bên ngoài, thấy hắn ra thì xoay người đối diện với hắn, hơi khom lưng cúi chào.
Đông Ngự nhìn về phía một con rối vong linh, không biết hai bên giao lưu gì mà sắc mặt Đông Ngự trở nên kém vô cùng.
Tiếng ồn ào bên ngoài càng lúc càng lớn, các pháp sư đều sôi nổi chạy về phía tường thành, nơi xa có ánh sáng ma pháp nổi lên khiến cho bầu trời rực rỡ như pháo hoa.
Sắc mặt Đông Ngự dần biến hóa theo những ánh sáng màu mè đó. Hắn mặc áo choàng đen rồi đi về phía cổng thành.
Con rối vong linh lập tức tới một lều trại khác, bế Sở Uẩn Linh vẫn đang say ngủ lên rồi đuổi kịp bước chân Đông Ngự.
Sở Uẩn Linh đột nhiên bị người bế lên, âm thanh bên ngoài lại rất ồn ào nên cô nhóc mở mắt ngây ngốc nhìn xung quanh một hồi. Cảnh tượng không ngừng lui về sau. Cô nhóc kỳ quái nhìn bóng dáng đang hòa cùng một thể với bóng đêm ở đằng trước, ôm chặt lấy cổ con rối, hỏi thầm: “Chúng ta đi đâu thế? Chị đâu rồi?”
Tất nhiên, con rối vong linh sẽ không đáp lại cô bé. Đông Ngự ở đằng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405677/chuong-1627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.