Nước biển tách ra hai bên, một con đường bằng băng từ kiến trúc kéo thẳng về phía này tạo thành một con đường. Gió lốc như có ý thức mà dần di chuyển sang hai bên, nơi này dần dần an tĩnh lại.
Thời Sênh nhìn con đường rồi bĩu môi, ai thèm đi xuống chứ?
“Huynh có thể một mình ngự kiếm đúng không?” Thời Sênh quay đầu hỏi Tuân Lệnh. Đám người Thần Dương đều biết ngự kiếm thì Tuân Lệnh là lão đại của họ chẳng lẽ không biết?
Tuân Lệnh gật đầu tỏ vẻ mình biết.
Hắn ngự kiếm bay sang một bên. Thời Sênh cầm thiết kiếm rồi nhảy xuống mặt băng. Hai chân vừa chạm vào băng, sự lạnh lẽo thấu xương lập tức lan tràn toàn thân.
Thời Sênh hít sâu một hơi, thiết kiếm vẽ ra một đường hoa đầy lạnh lẽo trong không trung.
Khí lạnh bay vòng quanh thiết kiếm tạo thành một đám sương bàng bạc. Sương mù như du long chuyển động rất nhanh xung quanh thiết kiếm. Thời Sênh lạnh lùng nhìn về phía xa. Khi sương mù dày đặc gần như bao trọn thiết kiếm, cô liền cắm nó vào trong băng.
Răng rắc…
Răng rắc... răng rắc... răng rắc…
Những đường nứt theo hình mạng nhện lấy thiết kiếm làm trung tâm dần dần lan ra xa. Lúc đầu còn rất chậm, càng tiến về phía trước thì càng nhanh hơn, chỉ trong giây lát đi lan tới tận cùng của con đường băng.
Băng đột nhiên nứt toác ra. Vô số kiếm khí lao ra khỏi mặt băng và tấn công kiến trúc ở phía cuối như một cơn lốc.
Kiếm khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405283/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.