Trì Ninh mang từ nước ngoài về cực kỳ lắm đồ, cả phòng khách đều chất đầy va li của cậu ta khiến cho căn phòng này cũng đột nhiên chật chội và ầm ĩ hơn rất nhiều.
“Trì Tây, chị ngồi đấy làm gì hả, mau giúp thu dọn đồ đạc đi.” Trì Ninh xoa eo, ra lệnh cho Thời Sênh đang ngồi xem tivi ở phòng khách.
“Cậu chủ, cậu chủ, sức khỏe của cô chủ không được tốt lắm, cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thật nhiều, để tôi dọn dẹp là được rồi.” Dì Tuệ tiến lên ngăn cản Trì Ninh.
Trì Ninh đẩy dì Tuệ ra, “Hôm nay tôi phải bắt Trì Tây dọn đấy, ai bảo nó là chị của tôi chứ. Trì Tây, mày bị điếc hay sao mà không nghe thấy hả?”
Thời Sênh ném cái điều khiển ra, đứng lên và cầm lấy dao gọt trái cây ở trên bàn, đi từ bên kia sofa tới.
Theo động tác tay chuyển động, dao gọt trái cây ánh lên một tia sắc lẹm. Thiếu nữ thản nhiên đi tới gần, chân đạp lên hai cái va li đang đặt chồng lên nhau, “Chặt đứt tay mày rồi thì tao sẽ dọn giúp mày, có cần tao chém tay giúp mày trước không?”
Giọng của thiếu nữ cực kỳ bình tĩnh. Sự bình tĩnh đó Trì Ninh chưa từng nghe thấy bao giờ, giống như một đường thẳng tắp không hề có nửa điểm phập phồng nào.
Nhưng giọng nói này lại có tính uy hiếp hơn bất kỳ lời nói nào mà cậu ta từng nghe qua, nó khiến con người ta cảm thấy sợ hãi.
“Mày...”
Ánh sáng lạnh hiện lên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-la-nu-phu/2405055/chuong-1849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.