Áo khoác của Mộ Dung Miên trên người Quý Miên Miên không biết rơi xuống đất từ khi nào.
Cô có cảm giác thanh âm của bác sĩ đó càng lúc càng xa, cô chỉ nhìn thấy miệng ông ta mấp máy nhưng lại không thể nghe thấy gì.
“Lão tiên sinh chống chọi được tới bây giờ đã là một kỳ tích rồi, hơn nữa hôm qua ông ấy còn bắt chúng tôi tiêm thêm thuốc vào để kiên trì tuyên bố xong di chúc của mình. Thân thể ông ấy không thể nào gánh vác được lượng thuốc lớn như thế, bây giờ… chúng tôi cũng bất lực rồi. Xin hãy nén bi thương.”
Bác sĩ cúi người chia buồn với họ.
Mộ Dung Chí Hoành đã không còn phản ứng gì với các thiết bị kiểm tra sinh mệnh nữa, ông ấy kiên trì sống qua nhiều ngày như thế, rốt cuộc cũng không qua được một đêm này.
Quý Miên Miên quay đầu nhìn Mộ Dung Miên, sắc mặt anh bình tĩnh, bình tĩnh, dường như là đã sớm xác định kết quả này rồi, không có gì kỳ quái cả, cũng không có vẻ thương tâm khổ sở gì.
Mộ Dung Chí Hoành sống hay chết cũng không liên quan nhiều tới họ.
Nhưng dù sao cũng đã ở chung với nhau một thời gian, ông ấy cũng không phải người đại gian đại ác gì, chỉ là một ông lão hay mềm lòng, đôi khi lương thiện tới mức hồ đồ mà thôi.
Đối với ông ấy, Quý Miên Miên không cảm thấy chán ghét gì. Một lão nhân nói chết là chết, trong lòng cô cực kỳ khó chịu.
Trước đây, Quý Miên Miên thấy lão nhân này rất kiên cường, lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882276/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.