"Giống như lúc đầu con cũng không thích con trai ba, nhưng qua một thời gian dài tiếp xúc, con mới nhận ra anh ấy là người như thế nào. Mong ba đừng vội vàng nhận định.”
Mộ Dung Chí Hoành nói trong khó nhọc: “Tôi không… không phải… không thích… cô… Tôi nhận ra cô là một… cô gái… rất tốt, nhưng mà… cô không giúp gì được cho… Randy… những thứ mà nó cần.
Mộ Dung Miên ngắt lời Mộ Dung Chí Hoành: “Ba, ba cho rằng người có thể giúp đỡ con là người như thế nào?”
“Giúp con có thể ngồi… ổn định… ghế Tổng… tổng tài… Giúp con củng cố tập đoàn…”
Mộ Dung Miên tiếp tục hỏi: “Vậy ba cảm thấy cái gì làm cho tập đoàn lung lay, làm cho địa vị người thừa kế duy nhất của con bị uy hiếp như bây giờ?”
Trên mặt Mộ Dung Chí Hoành hiện lên vẻ áy náy.
Mộ Dung Miên tiếp tục nói: “Ba không cần nói, con biết, là những kẻ thân thích của nhà chúng ta, toàn bộ bọn họ đã bám vào nhà Mộ Dung chúng ta mấy chục năm nay rồi, chẳng khác nào kí sinh trùng cả. Sau khi ba mất, họ sẽ cùng ùa lên cắn xé toàn bộ gia tộc như tằm ăn rỗi, bởi vì hiện tại bọn họ đã không thể thỏa mãn với giúp đỡ định kỳ của ba nữa rồi. Ba có lòng giúp đỡ nhưng hiện nay đã không thể nào đáp ứng được khẩu vị cực kỳ lớn của tất cả bọn họ, bọn họ cần nhiều tiền hơn nữa, bọn họ không muốn chúng ta ban phát, họ muốn nắm ở trong tay.”
Mộ Dung Chí Hoành nhắm mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882217/chuong-1788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.