"Tôi phải cảm ơn cậu đã thành toàn cho gia đình tôi. Nếu cậu thổ lộ thì sao con tôi còn có cơ hội nữa, thằng nhóc đó chẳng có ưu điểm nào hết.”
Arthur tức giận: “Nếu bà không im mồm thì tôi sẽ không khách khí đâu đấy.”
Nhạc phu nhân đã nói đúng nỗi đau trong lòng anh, giờ anh luôn ảo não, nghĩ nếu trước đây mình thổ lộ với Yến Thanh Ti, có lẽ giờ đã có được tình yêu của cô rồi.
Hiện tại sao còn có thể đi tới tình trạng này chứ?
Nhạc phu nhân ngượng ngùng: “Được được được, tôi không nói nữa, chỉ nói thêm một câu, một câu nữa thôi… Cất dấu một tình yêu không dám nói thành lời, chắc là… cậu rất đau khổ?”
Arthur quay phắt vào nhìn Nhạc phu nhân, giống như muốn chọc thủng một lỗ trên người bà.
Nhạc phu nhân vô tội nháy mắt mấy cái: “Nhóc con, đừng nhìn tôi thế, tôi sợ lắm, tôi chỉ… nói ra sự thật thôi mà. Được được, tôi không nói, không nói nữa. Coi như cậu nể tình tôi từng nấu cơm cho cậu ăn, đừng bịt miệng tôi lại nhé, băng dính dán lên miệng đau lắm…”
“Tôi không nói, không nói gì hết…”
Nhạc phu nhân vội vàng che miệng lại, tỏ ý sẽ không nói nữa.
Arthur nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi, anh không muốn so đo với một bác gái làm gì.
Nhưng không nói gì không phải là phong cách của Nhạc phu nhân, không bao lâu sau bà liền tái phát thói quen.
“Có ăn cơm không? Giờ này nên ăn rồi, không ăn cơm là sẽ đau dạ dày đấy.”
Arthur quăng cho bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882037/chuong-1608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.