Stuart giật mình, anh ta không ngờ Nhạc phu nhân lại trả lời tự tin như thế. Từ lời của bà có thể thấy được bà tự tin và tín nhiệm Hạ An Lan thế nào. Còn nữa, bà thật sự thích người đó từ sâu trong nội tâm.
Anh ta nói: “Bà nói đúng, người đàn ông mà bà yêu đúng là rất lợi hại.”
Nhạc phu nhân cong môi cười: “Cho nên tôi chẳng việc gì phải sợ hãi, bởi tôi biết người cuối cùng xảy ra chuyện không phải là tôi.”
Từ sau khi bị bắt, Nhạc phu nhân chưa từng biểu lộ sự sợ hãi, cũng không cầu xin tha thứ, bà cực kỳ bình tĩnh, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không cho ăn thì làm loạn, chẳng giống một con tin chút nào cả.
Bà còn bình tĩnh hơn cả những người đã bắt cóc mình.
Stuart cười ha ha: “Bà đúng là rất tự tin.”
Nhạc phu nhân nhăn mũi: “Tất nhiên rồi, nếu cả tôi mà còn không cứu được thì Hạ An Lan có thể từ chức rồi. Người đàn ông tôi coi trọng cũng không thể bỏ đi như thế được.”
Nhạc phu nhân tin tưởng Hạ An Lan, tin tưởng con dâu của mình.
Bọn họ sẽ cứu bà trở về bình an. Hai người ngoại quốc bắt cóc bà ngay trong đất nước của này, người có chuyện là bọn họ chứ không phải bà.
Nhạc phu nhân cực kỳ bình tĩnh, trong dáng vẻ bình tĩnh lại có chút cơ trí.
Arthur tò mò, quay đầu nhìn Nhạc phu nhân một cái.
Nhạc phu nhân cũng nhìn anh ta: “Cậu cứ như người không thích nói chuyện vậy, lúc tới nhà tôi cậu nói nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/882036/chuong-1607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.