Uông Tích Vũ nhìn chằm chằm cánh tay đang giữ chặt cổ tay mình, cả người ngẩn ra. Cánh tay kia rất đẹp, da còn trắng hơn cả da cô ta, ngón tay thon dài nhưng rất có lực, cổ tay cô ta như bị nghiền nát trong bàn tay đó. Uông Tích Vũ cảm thấy đau đến mức run rẩy cả người.
Cô ta nhìn theo cánh tay kia, cuối cùng thấy được một đôi con ngươi tối đen, lạnh như băng, tràn đầy sát ý làm người ta hoảng sợ.
Cả người Uông Tích Vũ cứng đờ, vẻ mặt kinh ngạc: “Anh… Anh… Không phải anh…”
Cô ta trơ mắt nhìn Nhạc Thính Phong chậm rãi ngồi dậy, động tác của anh thong thả nhưng mạnh mẽ, ánh mắt lạnh lùng tràn ngập sát ý, vẻ mặt không biểu tình, vĩnh viễn là bộ dáng đạm mạc, cao ngạo như trước đây.
Uông Tích Vũ hoảng hốt: “Anh… Anh, sao anh có thể tỉnh… Rõ ràng anh đã uống ly nước trái cây kia rồi?”
Hiệu quả của thuốc sẽ không nhanh chóng mất đi như thế?
Trong ánh mắt Nhạc Thính Phong không hề đục ngầu, hoàn toàn không giống người vừa mới trúng thuốc mê.
Nhạc Thính Phong thản nhiên lên tiếng: “Biết tôi đây ghét nhất loại người nào không?”
Thân thể Uông Tích Vũ lạnh run: “Em… Em…”
Nhạc Thính Phong chậm rãi nói: “Tôi nói cho cô biết, đó là những kẻ… chửi vợ tôi.”
Đại khái, không ai có thể biết được chính xác Yến Thanh Ti quan trọng với Nhạc Thính Phong thế nào. Đó là tất cả sự sống của anh, Yến Thanh Ti chính là tình yêu của anh, là tín ngưỡng của anh.
Vừa rồi, khi nghe Uông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881848/chuong-1419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.