Bọn họ đi rồi, Giang Lai từ trên mặt đất vừa đứng dậy vừa xoa gáy, mẹ nó, may mắn lão tử có tránh được đòn đó.
Tiệc rượu này tổ chức ngay tại một khách sạn nổi tiếng của Lạc Thành, Uông Tích Vũ đã chuẩn bị một căn phòng ở chính khách sạn này.
Cô ta sai người đưa Nhạc Thính Phong đi, sau khi chuẩn bị một chút, cô ta mang theo tâm tình kích động mà đẩy cửa phòng ra.
Cô ta tâm tâm niệm niệm, người đàn ông cô ta yêu hơn 10 năm rốt cuộc cũng đã ở trên giường của mình rồi.
Uông Tích Vũ đi tới bên giường, ngồi chồm hỗm trên mặt đất, si mê nhìn gương mặt của Nhạc Thính Phong, nỉ non: “Anh Thính Phong, chờ qua đêm nay, anh sẽ phát hiện ra em mới là người thích hợp nhất ở bên anh.”
Uông Tích Vũ đứng lên, bắt đầu cởi quần áo của mình ra. Cô ta nhìn chằm chằm vào gương mặt Nhạc Thính Phong, vươn tay vuốt ve mặt anh, si mê nói: “Anh Thính Phong, từ nhỏ em đã thích anh, nhiều năm rồi em vẫn chưa quên được anh. Trong lòng em lúc nào cũng nghĩ tới anh, trước kia những người đàn ông em quen đều có nét hao hao giống anh, có người giống ánh mắt, có người giống cái mũi, có người lại giống cái miệng, em luôn nghĩ bọn họ chính là anh. Anh Thính Phong… anh còn nhớ rõ chúng ta ngày xưa không? Trước đây, em thích nhất chơi đùa với anh, chúng ta là thanh mai trúc mã
Ngay sau đó, gương mặt si mê của Uông Tích Vũ lại trở nên méo mó, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881847/chuong-1418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.