Trên đời này có một loại tiểu nhân cực kỳ đáng ghét, đó là mình có lòng tốt cảnh báo nhưng họ lại quay lại cắn ta một cái.
Tằng Niệm Nhân gào lên: “Cha tôi là Tằng Thành Dũng, cha tôi là Tằng Thành Dũng, các người không thể đụng tới tôi… Tôi muốn gặp cha tôi… Cho dù là Hạ An Lan cũng không thể tùy tiện giết tôi…”
Du Dực lạnh lùng nói: “Gặp ai cũng quên đi. Lúc mày động vào người con bé thì mày nên nghĩ tới kết cục này rồi.”
Ngự Trì hỏi: “Tiểu thư, cho hắn chết kiểu nào đây ạ?”
Vẻ mặt hắn lại trở về lạnh như tảng băng, không hề có chút cảm xúc nào.
Tằng Niệm Nhân nghe bọn họ nhàn nhã thảo luận về cái chết của mình mà không ngừng gào thét.
Yến Thanh Ti liếc nhìn vào trong xe, xoay người đi tới, tiến vào lấy xi lanh thuốc phiện còn chưa dừng tới, nói: “Hắn định tiêm cái này cho con.”
Du Dực hỏi: “Cái gì thế?”
“Ma túy tinh khiết. Chỉ cần tiêm vào là cả đời trở thành kẻ nghiện.”
Cô vừa nói xong, Du Dực liền tung chân đá một cái, sau đó mọi người nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, mọi người có thể nghe thấy thanh âm xương cốt gãy vụn.
Yến Thanh Ti bị động tác bất thình lình của Yến Thanh Ti dọa cho hoảng sợ, cô vội vàng nói: “Chú Du, con không sao, may mà đúng lúc đó chú húc xe vào nên hắn mới không tiêm được cho con.”
Yến Thanh Ti nói đơn giản nhưng Du Dực lại cảm thấy lạnh cả người. Nếu Tằng Niệm Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881731/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.