Nhạc phu nhân cảm khái trong lòng, cả ngày Hạ An Lan làm việc túi bụi, thân thể này sao lại được rèn luyện tốt thế? Quả thực… rất mê người.
Hạ An Lan đi tới trước mặt Nhạc phu nhân: “Vừa lòng chứ?”
Nhạc phu nhân trả lời theo bản năng: “Vừa lòng, rất vừa lòng.”
Nói xong mới bừng tỉnh, mẹ nói, tên vương bát đản này…
Thế mà bà lại bị sắc đẹp mê hoặc, rất không nên tí nào.
Nhạc phu nhân ôm gương mặt đỏ rực của mình, quay đầu nói: “Ông… không được qua. Ông mặc quần áo vào, đùa giỡn lưu manh cũng không được đùa giỡn kiểu đó.”
Hạ An Lan cười khẽ: “Nói cứ như thể người vừa nhìn tôi chảy nước miếng không phải là bà mà là ai đó khác vậy?”
Nhạc phu nhân đưa tay lên miệng, làm gì có nước miếng, làm gì có đâu chứ.
Bà quay sang nhìn Hạ An Lan chằm chằm, cả giận mắng: “Ai chảy nước miếng, ông đừng có vu khống. Đây là phòng của tôi, ai cho ông ở đây không mặc quần áo đi loạn khắp nơi?”
Hạ An Lan tỏ ra đứng đắn, nói: “Tôi đang dụ dỗ bà mà.”
Nhạc phu nhân: “Tôi…” Bà cạn lời rồi.
Trong lúc Nhạc phu nhân đang rối rắm, Hạ An Lan bèn cởi khăn tắm ra, Nhạc phu nhân hét lên một tiếng, vội vàng che mắt lại.
Hạ An Lan xốc chăn lên, lập tức chui vào.
“Tôi muốn ngủ, đừng có quấy rầy tôi.”
“Ông…”
Thối, không biết xấu hổ, vô sỉ, lưu manh, thổ phỉ…
Đã ngang nhiên lên giường của bà mà còn nói… không được quấy rầy ông ấy.
Nhạc phu nhân vỗ vỗ ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881651/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.