Hạ Như Sương chột dạ, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, môi run rẩy, ánh mắt đầy khổ sở đáng thương nhìn Hạ An Lan: "Anh Lan... anh... sao lại thế?"
Hạ Như Sương đỏ mắt nói: "Em... em thừa nhận, em có nói với chú một ít chuyện liên quan đến Nhạc gia, nhưng em cũng vì muốn tốt cho Thanh Ti thôi nên mới nói. Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhiều chuyện không thể hiểu rõ được. Hôn nhân là chuyện cả đời của con gái, sai một bước là hủy cả đời, em chỉ muốn giúp con bé được hạnh phúc thôi mà... Em không có ý tứ khác."
Nhìn bộ dạng đau khổ của Hạ Như Sương, Hạ An Lan không có bất cứ phản ứng gì, ngược lại trong mắt ông chỉ có thêm lạnh lùng cùng vẻ không kiên nhẫn.
"Phải vậy không? Mục đích của cô là vì Thanh Ti? Đúng là nhìn không ra…"
"Anh Lan, em... em thật sự không có mục đích khác."
Hạ Như Sương nhìn Hạ An Lan, trong mắt cố hiện vẻ hoang mang, đem tất cả sự tủi thân lộ ra trên mặt.
Hạ An Lan hời hợt nói: "Mấy chục năm trước, lúc cô mới đến nhà tôi, Tiểu Ái vẫn mới có hai ba tuổi. Hồi đó cha tôi thích một con chim họa mi, đột nhiên một ngày lại biến mất, người làm trong nhà nói thấy cô dắt Tiểu Ái đi xem, lúc ấy, cô nói như thế nào?"
Du phu nhân sắc mặt trắng bệch, mấy chục năm trước... khi đó, bà ta vừa mới tới Hạ gia, bà ta...
"Cô nói với cha tôi, Tiểu Ái cứ đòi xem bằng được nên cô lấy xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881405/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.