Yến Thanh Ti quả quyết lắc đầu: "Không ạ, lòng bác có thế chứa cả thiên hạ, tuyệt đối không phải kiểu người nhỏ mọn."
Hạ An Lan cười cười lắc đầu.
Hạ lão thái nhìn hai bác cháu, nụ cười ngày càng tươi, ánh mắt đầy ấm áp yêu thương, bà nói: "Lúc Mi Mi vừa mới ra đời, mẹ còn bế nó đấy. An Lan, con có nhớ không?"
Hạ An Lan cau mày: "Chuyện lúc mới có mấy tuổi, sao con nhớ được."
Hạ lão thái cười: "Thoáng một cái... đã trôi qua nhiều năm như vậy. Vốn là muốn cùng Tô gia... Thôi, chuyện qua nhiều năm rồi không nói tới nữa."
Yến Thanh Ti vội nói: "Bà ngoại, bà nằm đi, muộn lắm rồi, nên đi ngủ thôi."
Yến Thanh Ti đỡ Hạ lão thái nằm xuống rồi đắp chăn cho bà.
Người già sao có thể so được với người trẻ, sau khi nằm xuống thì nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Yến Thanh Ti đứng ngoài cửa nói chuyện với Hạ An Lan, cô nói: "Bác cũng nên về thôi."
"Tối nay để bác trông cho, bác bảo tài xế đưa con về nhà nghỉ ngơi."
Yến Thanh Ti lắc đầu: "Không cần đâu ạ, buổi sáng bà ngoại không thấy con thì không dậy đâu. Điều kiện phòng bệnh cũng tốt, so với ở nhà cũng không khác mấy, tối nào con cũng nghỉ ngơi tốt mà bác."
"Nếu không có gì thay đổi thì hai ngày nữa là có thể đưa bà ngoại về nhà rồi, lúc đó con cũng không cần vất vả như vậy nữa."
"Con cũng không thấy vất vả, như thế này là tốt lắm rồi. Đúng rồi, bác... hai ngày nay thái độ của ông ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881404/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.