Sát khí của Du Dực nhằm thẳng vào Du Hí, có lẽ đây sẽ là thời điểm mà anh ta thấy đau khổ nhất, sợ hãi nhất trong cuộc đời này!
"Bộp.. Bộp..." Du Hí nghe xong, dùng một chút sức lực cuối cùng, vỗ mạnh vào bồn cầu.
Du Dực vẫn không buông tay ra: "Du Hí, nhớ rõ lời của chú chưa?"
"Bộp... bộp..."
Tay Du Dực siết chặt hơn: "Tốt nhất là nên nhớ kĩ vào. Đừng quên, dù cháu có nói dối thì cũng không lừa được chú đâu. Nếu như cháu không thực sự muốn hối lỗi thì bây giờ chú thành thành toàn cho ước nguyện của cháu, để cho cháu chết thật thoải mái."
Du Hí cảm thấy chỉ nhiều thêm một giây nữa thì anh ta sẽ chết thật, lúc này anh ta chẳng quan tâm cái gì nữa, chỉ muốn sống thôi.
Cái gì mà Yến Thanh Ti hay Yến Hồng Ti, chỉ cần có thể sống, có làm cháu trai cô ta cũng được.
Nhưng mà... Du Dực vẫn không động đậy, tựa như thật sự muốn giết chết Du Hí. Ông nhìn Du Hí dần dần không giãy dụa nổi, nhìn động tác anh ta dần dần ngừng lại.
Mấy phút sau, Du Hí bị đau mà tỉnh, ánh mắt còn chưa kịp mở ra đã ho khan kịch liệt, lục phủ ngũ tạng dường như cũng muốn phun ra ngoài rồi, sau khi ho xong thì bắt đầu nôn thốc nôn tháo như điên.
Du Dực lạnh mắt đứng một bên, ông ta vừa mới rửa tay, trên đôi tay vẫn còn đang nhỏ nước cầm một chiếc khăn chậm rãi lau. Ngón tay thon dài, khớp xương hơi lớn một chút, kiểu ngón tay như thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/881203/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.