Nhạc Thính Phong đỏ mặt: “Mẹ, mẹ nói linh tinh cái gì thế? Con bị lúc nào mà…”
Nhạc Thính Phong tằng hắng: “Mẹ, mẹ hỏi con cái này làm gì, con đã nói trước với mẹ rồi mà, sao mẹ lại đến?”
Hạ Lan Tú Sắc đứng một bên vội vàng nói: “Anh Thính Phong, em cùng với bác đi du lịch, hướng dẫn viên du lịch sắp xếp cho bọn em ở lại khách sạn này, bảo là điều kiện ở đây tốt lắm, nhưng mà em thấy, ở đây… tệ bỏ xừ.”
Nhạc Thính Phong liếc Hạ Lan Tú Sắc một cái, không thèm để ý đến cô. Anh nói với Nhạc phu nhân: “Mẹ, mẹ định làm gì thì làm đi, con có việc phải ra ngoài một chuyến đây, mẹ đừng có lộn xộn nhé.”
Nhạc Thính Phong nói rồi kéo tay Nhạc phu nhân ra, chuẩn bị đóng cửa.
Nhưng Nhạc phu nhân bĩu môi: “ Con trai… con nói xem sao suốt ngày con bị đuổi ra ngoài thế, con có thấy mất mặt không vậy, mẹ thấy phải xấu hổ thay con đấy.
Mặt Nhạc Thính Phong lại càng đỏ hơn, còn có cái gì mất mặt hơn việc mẹ mình đến xem con trai bị phụ nữ đuổi khỏi giường, anh không cần soi gương cũng biết dáng vẻ của mình lôi thôi đến mức nào, mặt không rửa, đầu không chải, quần áo trên người là quần áo của hôm qua.
Nhạc Thính Phong sầm mặt quát: “Mẹ…”
Cửa phòng đột ngột bị mở ra: “Đứng ở bên ngoài ầm ĩ cái gì đấy, còn không nhanh đi mua thuốc đi à?”
Yến Thanh Ti quấn ga giường, đầu tóc hỗn loạn, bả vai trần để lộ ra ngoài, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880744/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.