Hừng sáng, ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng, trên sàn nhà là một đống hỗn độn, quần áo giày dép chỗ nào cũng có, trên giường lớn hai người ôm lấy nhau, dùng tư thế thân mật nhất tựa sát vào nhau, bả vai trần trụi lộ ra ngoài, không cần nhìn cũng hiểu tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Ánh nắng ngày hè vô cùng chói mắt dường như không có giới hạn của sáng sớm và giữa trưa, hôm nay là một ngày nắng to, mặt trời dần dần lên cao, hơn mười giờ sáng ánh nắng đã chói chang, Yến Thanh Ti giơ tay lên chắn ánh sáng mặt trời, xoay người lại.
Yến Thanh Ti vừa cựa quậy, cánh tay ôm eo cô đã siết chặt kéo cô lại.
Yến Thanh Ti nhắm mắt, cô ở trong chăn đá một phát vào người đàn ông nằm bên cạnh: “Dậy đi…”
Nhạc Thính Phong ôm Yến Thanh Ti thật chặt, cọ xát trên người cô: “Mới sáng sớm mà tinh thần vẫn còn tốt như thế? Xem ra tối hôm qua anh vẫn còn nương tay với em nhỉ?”
Nhạc Thính Phong thoải mái đến mức không muốn mở mắt, cả người trần trụi trong chăn ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, cảm nhận này quả thực quá tốt đẹp.
So với những đêm trước đây không làm gì chỉ đơn thuần đắp chăn ngủ không thật đúng là một trời một vực.
Trước đây đúng thật đã lãng phí quá nhiều những buổi tối tuyệt diệu.
Yến Thanh Ti mở mắt, lạnh lùng nói: “Đi ra.”
Nhạc Thính Phong ngây ra, giây tiếp theo lập tức trợn trừng mắt, đè lên người Yến Thanh Ti: “Mẹ nhà nó chứ, Yến Thanh Ti em quả nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880743/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.