Anh biết Nhạc phu nhân rất ít khi mua vòng trân châu, bà thường thích đá quý phỉ thúy các kiểu hơn, giờ trân châu toàn là trân châu nhân tạo nên Nhạc phu nhân rất ít khi đeo, thế nên chiếc vòng này chắc chắn không phải do bà mua.
Tất cả những người Nhạc phu nhân quen khi tặng bà đồ trang sức bà sẽ rất ít khi nhận, kể cả có nhận cũng phải là mấy đá quý hợp với ý bà.
Loại dây chuyền trân châu kiểu này, chỉ có Yến Như Kha mới tặng, vì người phụ nữ này thích những thứ mới mẻ.
Quan trọng không phải có đáng tiền hay không, mà "món quà nhỏ" này sẽ khiến Nhạc phu nhân khó mà từ chối.
Nhạc phu nhân nhỏ giọng nói: "Mẹ... Mẹ thích chiếc vòng này.... Nó được gia công rất tinh xảo.... Mẹ chỉ đeo chơi thôi mà."
Nhạc Thính Phong nheo mắt lại: "Mấy cái dây vớ vẩn này con mua cho mẹ còn ít hả? Tháo ngay, mẹ tự vứt ngay cho con, đừng có lôi thôi."
Nhạc Thính Phong mà điên lên thì không có nhận họ hàng thân thích gì hết, bà có là mẹ anh hay không anh cũng chẳng màng.
Nhạc phu nhân căn bản không dám chống lại, bà nghiến răng: "Vứt thì vứt........ hứ."
Nhạc phu nhân giận dỗi tháo xuống, tiện tay vứt luôn xuống đất: “Ngũ tẩu, cầm đi, cầm ra chỗ khác đi, đừng để chướng mặt đại thiếu gia."
Ngũ tẩu vội chạy tới, nhặt sợi dây chuyền lên rồi chạy ra ngoài.
Nhạc phu nhân quát: "Vứt xa ra."
"Aiz, bà chủ, tôi biết rồi."
Nhạc Thính Phong lạnh lùng nói: "Mẹ, mẹ nhớ cho kĩ những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880575/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.