"Ông đây mua bánh bao cho cô cũng không chỉ bằng mấy đồng bạc này? Yến Thanh Ti, cô còn có thể keo kiệt được hơn nữa không hả?"
Nhạc Thính Phong miết hai đồng bạc, hận không thể bóp vụn nó ra.
Cửa vẫn không có động tĩnh gì, Yến Thanh Ti rõ ràng sẽ không mở cửa cho anh.
"Cô có giỏi thì cứ đợi đấy cho tôi, bánh bao tôi mua rất đắt, lần sau bắt cô trả tiền."
Nhạc Thính Phong tức giận buông lại một câu, hùng hổ xoay người rời đi.
Lúc đi qua thùng rác, Nhạc Thính Phong theo phản xạ ném luôn mấy đồng bạc trong tay vào đó, típ mẹ mày chứ, ông đây là người thiếu tiền chắc?
Nhưng anh ném mạnh quá, đồng xu không rơi vào trong mà bị bắn ra ngoài, rơi xuống đất kêu lên mấy tiếng trong trẻo rồi lăn xa ra mấy mét.
Nhạc Thính Phong bĩu môi cười, con mẹ nó, ai cần mày chứ.
Anh bước vào thang máy, cửa thang máy vừa khép lại, còn mấy centimet nữa là đóng lại hoàn toàn, anh lại thò tay ra.
Cửa thang máy lại tự động mở ra, Nhạc Thính Phong đen mặt bước tới.
Mặt anh hầm hầm sát khí, anh bước tới nhặt mấy đồng xu dưới đất lên nhét vào túi.
Thân là một công dân chuẩn mực, anh không thể tùy ý làm tổn hại đến tiền tệ nước nhà được, đây là hành vi kém văn hóa.
Nhạc Thính Phong thật sự rất buồn bực, rốt cuộc anh bị cái gì nhập vậy chứ, mới có mấy ngày mà cứ như trúng tà, như bị con tiểu yêu tinh Yến Thanh Ti kia yểm bùa vậy.
...........
Ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/880574/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.