Tô Ngưng Mi vội vàng nói: “Con đừng nói lung tung. Anh ấy vẫn luôn bên cạnh mẹ đó.”
Nhạc Thính Phong hừ một tiếng: “Con nói lung tung à? Thế giờ người đang ở đâu?”
Tô Ngưng Mi sờ mũi một cái, nói: “Sau lưng con...”
Nhạc Thính Phong quay người, quả nhiên nhìn thấy Hạ An Lan đang đứng ngay sau lưng mình, trong tay còn đang cầm bình sữa, chỉ mặc một cái áo mỏng, tóc tại lộn xộn, không còn dáng vẻ già dặn tinh anh như ngày xưa nhưng bù lại khí chất soái ca vẫn vẹn nguyên không hề suy chuyển.
Hạ An Lan nghe thấy những lời Nhạc Thính Phong vừa nói nhưng trên mặt vẫn không hề có chút tức giận nào mà ngược lại vẫn vô cùng vui vẻ, cầm bình sữa đi tới chỗ Tô Ngưng Mi.
Hạ An Lan vỗ vai Nhạc Thính Phong: Về rồi à, đen đi không ít đó!”
Nhạc Thính Phong lập tức đáp trả: “Vào thu rồi, chẳng mấy mà đến mùa đông, khi ấy con lại trắng lại thối”
Tô Ngưng Mi giống như không ngửi thấy mùi thuốc súng trong câu nói của hai người, còn vui vẻ nói: “Người cũng cao thêm và cường tráng hơn không ít, ra dáng người lớn ra phết rồi đó con trai?
Hạ An Lan gật đầu: “Thằng bé là đứa lớn nhất trong đám trẻ trong nhà, nếu không ra dáng người lớn thì về sau làm sao có thể làm tấm gương cho các em trai, em gái trong nhà chứ?”
“Nào, uống ngụm nước đi em.”
Hạ An Lan thả bình sữa xuống rồi rót cho Tô Ngưng Mi cốc nước.
Thấy bộ dạng săn sóc từng li từng tí của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880417/chuong-2404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.