Nhạc Thính Phong lại thở dài một tiếng, sao không phải là một cô em gái bé bỏng nhỉ?
Nhưng rồi lại nghĩ, thôi quên đi, em gái bé bỏng phải như Thanh Ti thì mới đáng để tính. Hơn nữa tất cả yêu thương của cậu đều dành cho Thanh Ti mất rồi, nếu giờ lại có thêm một cô em gái nữa thì biết làm thế nào?
Nhạc Thính Phong bị Thanh Ti túm lấy kéo ra ngoài.
Thanh Ti hố: “Mẹ, ông bà ngoại, anh Thính Phong đã về rồi!”
Nhạc Thính Phong trở về khiến cả nhà đều vui vẻ. Tiểu Ái nói cậu chọn đúng ngày em trai ra đời mà trở về, xem ra là sốt ruột muốn nhìn mặt em trai lắm đây.
Trong lòng Nhạc Thính Phong lại chỉ muốn gào lên: “Không có đâu dì Tiểu Ái ơi!”
“Cháu đâu có muốn gặp cậu em trai kia đâu!”
“Cháu chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng về gặp con gái dì thôi!”
Sau đó, Tiểu Ái vội vàng mang cho Nhạc Thính Phong bát mỳ, đợi cậu ăn xong, lại nhanh chóng đưa cậu tới bệnh viện.
Tới bệnh viện rồi, khi nhìn thấy cậu bé nhăn nheo đỏ hỏn trong tã kia, Nhạc Thính Phong không nói nổi thành lời. Đừng nói là nắm tay thể thốt rằng sẽ bảo vệ em trai gì gì đó, thậm chí ngay cả một hai câu khen nựng trái lương tâm cũng không thể bật ra nổi. Thật sự là... cậu nhóc kia thật sự xấu quá!
Nhạc Thính Phong lắc đầu, nhóc này chẳng giống cậu gì cả. Tên nhóc xấu xí đó thật sự là em trai cậu à?
Ôi, nó thật đáng thương, sau này nó có một ông anh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880416/chuong-2403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.