Nhạc Thính Phong lôi ra một chiếc đồng hồ bấm giờ: “Cho nhóc 10 giây, nhóc chọn đi”
Hốc mắt Du Trạm đỏ lên, nước mắt lập tức rơi xuống: “Anh anh, em ngủ cùng anh.”
Nhạc Thính Phong xoa đầu bé: “Thế mới ngoạn chứ, kì nghỉ đông này anh luôn ở nhà, nếu nhóc không ngủ được thì phải tìm anh, biết chưa?”
Nhạc Thính Phong muốn dùng thời gian kì nghỉ đông lần này để sửa sang tật xấu của thằng nhãi con suốt ngày thích bám dính làm nũng Thanh Ti này.
Du Trạm rưng rưng hai hàng nước mắt: “Em có thể... có thể đi tìm chị không?”
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Không thể!”
Đương nhiên không thể rồi! Cậu từ trường học chạy về nhanh thế này là vì muốn ngắn thằng nhóc này cứ nửa đêm lại chạy đi tim Thanh Ti đó.
Nhạc Thính Phong đỡ Du Trạm để bé nằm xuống: “Nhóc mệt chưa?”
Du Trạm lắc đầu: “Chưa mệt”
“Chưa hả, vậy... anh dạy nhóc tiếng Anh, nào, đọc theo anh.”
Vì thế, Du Trạm cứ vừa đọc tiếng Anh trong lòng Nhạc Thính Phong vừa dần dần nhắm mắt.
Chờ Du Trạm ngủ rồi, Nhạc Thính Phong mới gập cuốn sách tiếng Anh lại. Sau khi nằm xuống, cậu cầm di động đọc mấy tin nhắn mà Lộ Tu Triệt gửi tới suốt cả ngày hôm nay. Nhạc Thính Phong lắc đầu, đêm nay trong trường đã xảy ra chút chuyện, bởi vì tuyết rơi nên mỗi ngày đi học đều rất buồn tẻ, nhàm chán. Sau khi hết giờ tự học muộn, rất nhiều học trò đều chạy tới sân thể dục chơi ném tuyết. Kiểu thả lỏng áp lực học tập kiểu này cũng rất bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880348/chuong-2335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.