Nhạc Thính Phong một tay ôm nhóc con mập mạp, một tay vặn tay nắm cửa, mở cửa bước ra ngoài: “Chuyện này thì e là không được rồi.”
Làm sao cậu có thể cho thằng nhóc này có cơ hội ngủ cùng Thanh Ti nữa chứ. Vì thế, sau một hồi giãy giụa, kháng nghị, khóc nháo vô hiệu, bé bị Nhạc Thính Phong mạnh mẽ ôm vào phòng.
Tô Ngưng Mi nghe thấy động tĩnh liền đi ra ngoài xem thử thì thấy con trai mình đang ôm Du Trạm, liền hỏi: “Thính Phong, Tiểu Trạm sao vậy con?”
Nhạc Thính Phong thuận miệng nói: “Không có gì đâu mẹ, em ấy không dám ngủ một mình nên con để em ấy ngủ cùng con tối nay.
Du Trạm giơ tay ra cầu cứu: “Bác... Bác ơi... Cứu mạng, cứu mạng...”
Tô Ngưng Mi đi tới: “Tiểu Trạm, con sao vậy? Con không muốn ngủ cùng anh à, vậy con sang ngủ cùng bác nhé?”
Du Trạm ủy khuất trể cái miệng nhỏ nhắn ra: “Con muốn ngủ với chị cơ...”
Tô Ngưng Mi nháy mắt liền hiểu được chuyện gì đã xảy ra: “Chuyện này... có vẻ..”
Cô nhìn xung quanh, Du Dực và Tiểu Ái đều ở phòng không ra ngoài, hai ông bà cũng không biết, cô vội nháy mắt với Nhạc Thính Phong để cậu nhanh tay nhanh chân ôm thằng nhóc này về phòng mình.
Tô Ngưng Mi vừa cười vừa trấn an Du Trạm: “Tiểu Trạm à, con đừng sợ, tối nay con ngủ cùng anh nhé, đêm nay chị con đang say ngủ rồi, con đừng quấy rầy chị nữa được không?”
Du Trạm muốn há miệng khóc lớn, Nhạc Thính Phong không nói gì với Tô Ngưng Mi nữa, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880347/chuong-2334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.