Tiểu Ái quay đầu nhìn chồng mình, Du Dực lại không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì, trẻ nhỏ mua đồ thì cũng rất bình thường, quan trọng là... có mua cho anh không?
Du Dực không nhịn được hỏi: “Thanh Ti, con mua quà cho những ai thế?”
Thanh Ti nhăn mặt nhìn Du Dực: “Yên tâm đi ba, sao có thể thiếu phần của ba chứ.”
Cô bé lại lấy trong thùng ra một đôi giày da: “Ba, cái này cho ba, làm bằng da cá sấu đấy!”
Du Dực nhìn thấy đôi giày đen da cá sấu, bóng loáng dưới ánh đèn, tâm trạng phút chốc vô cùng dễ chịu, lập tức ném dép lê mang vào thử ngay. Giày có vẻ hơi rộng, nhưng mà Du Dực không để tâm chuyện đó, đây là đôi giày đầu tiên con gái mua tặng, anh rất vui.
Nửa đêm, cả nhà lấy quà ra hết, đồ chơi mua cho Tiểu Trạm, còn có quần áo trẻ con, khăn choàng, trang sức mua cho lão thái thái, rượu ngoại cho lão gia, còn có quà mua cho Tô Ngưng Mi và Hạ An Lan, quà cho cả nhà gói gọn trong sáu cái thùng lớn.
Đến lúc mọi người đều cảm thấy buồn ngủ mới lên phòng nghỉ ngơi.
“Mẹ ơi, phòng khách bừa bộn thế này thì phải làm sao?”
Tiểu Ái xoa gương mặt nhỏ của Thanh Ti: “Không sao, cứ để ở đây đi, ngủ dậy rồi mai sẽ dọn dẹp, dù sao ngày mai cũng rảnh rỗi, mau đi ngủ đi, ngày mai mẹ làm sủi cảo cho con ăn.”
Hơn 1 giờ sáng, đèn trong nhà Du gia mới tắt hoàn toàn.
Trời sáng, lão gia và lão thái thái dậy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880215/chuong-2202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.