Tiểu Ái có chút tự trách, đáng lẽ hôm nay cô nên đi cùng hai đứa, kết quả lại để chúng nó tự đi mua. Cô vốn nghĩ hai đứa đã lâu không gặp, có lẽ sẽ thích tự mình đi chơi với nhau.
Thanh Ti nhìn Nhạc Thính Phong, bĩu môi nói: “Mẹ, thật ra những món đồ này đa số đều là của con.”
Nhạc Thính Phong mỉm cười nói: “Cũng không nhiều, lúc đi dạo nhìn thấy đồ đẹp nên không kìm được…”
Tiểu Ái nhìn kỹ những túi đồ trên tay Nhạc Thính Phong, phát hiện thật sự đa số đều là đồ của con gái cô: Giày, quần áo, còn có một ít trang sức.
“Thính Phong, cháu mua cho nó nhiều thế, nó vẫn còn nhỏ, những trang sức này nó muốn cũng không đeo được.”
“Không sao, giờ đeo không được thì sau này sẽ đeo. Dì đừng trách Thanh Ti, em ấy không cho cháu mua, nói là cháu phung phí.”
Tiểu Ái không nhịn được mà mỉm cười, “Thanh Ti nhà chúng ta quả là một bà tiểu quản gia.”
Thanh Ti kéo tay Tiểu Ái nói: “Mẹ, con cảm thấy mẹ nên dạy dỗ anh một chút, anh ấy thật sự phung phí quá, con muốn cản cũng không cản được. lúc mua quần áo, anh ấy nói cửa hàng giảm giá nên mua thì sẽ được lời, nói một hồi con cũng rối tung luôn. Ăn xong con mới phản ứng trở lại được.”
Thanh Ti có chút ủ rũ, không ngờ cô bé lại dễ dàng bị làm cho rối mù như vậy.
Tiểu Ái không nhịn được mà bật cười, xoa xoa đầu Thanh Ti: “Haha… được rồi, mẹ biết rồi. Con yên tâm, một lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880155/chuong-2142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.