Lão gia nói với Nhạc Thính Phong nói: “Cháu trai, giỏi lắm, giỏi lắm…”
Tiểu Ái cẩn thận cầm lấy huy Chương từ trên tay lão gia, “Thính Phong, huy Chương này cháu phải giữ thật kỹ, cái này khó lắm mới có được.”
Nhạc Thính Phong mỉm cười nói, “Đây là quà cháu tặng cho Thanh Ti, để em ấy giúp cháu bảo quản là được rồi.”
Tiểu Ái vội nói: “Món đồ quý như vậy cháu phải tự mình bảo quản.”
Món đồ này đối với Tiểu Ái, thể tích tuy nhỏ nhưng lại vô cùng nặng. Trại huấn luyện đó cô không tưởng tượng được tàn khốc thế nào nhưng Nhạc Thính Phong lại giành được hạng nhất. Quan trọng là tuổi cậu còn nhỏ như vậy, huy Chương này so với phần thưởng thi cử trong trường còn đáng giá hơn rất nhiều lần.
Thanh Ti lén giật giật tay áo Nhạc Thính Phong, chớp chớp mắt nhìn cậu.
Nhạc Thính Phong nắm lấy tay Thanh Ti: “Dì Tiểu Ái, món đồ này trước khi chưa lấy được nó cháu đã nghĩ, đợi khi cháu lấy được rồi cháu nhất định sẽ tặng cho Thanh Ti. Đây là món quà năm mới mà cháu tặng em ấy. Nếu không phải dựa vào niềm tin đó, cháu cũng không lấy được huy Chương này, hơn nữa để Thanh Ti bảo quản sẽ tốt hơn cháu.”
Đây là lời trong lòng cậu, nếu không có niềm tin này, cậu vốn không thể kiên trì như vậy.
Tiểu Ái nhìn con gái, lắc đầu mỉm cười. Thính Phong còn chiều Thanh Ti hơn cả cô.
“Vậy cũng được, nếu cháu đã nói thế thì huy Chương này để Thanh Ti giữ. Thanh Ti, huy Chương này rất là quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880153/chuong-2140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.