Tiểu Ái kéo cánh tay Du Dực
Du Dực tức đến mức hận không thể ném Nhạc Thính Phong ra ngoài.
“Còn cho bọn nó ngủ, em xem tiểu tử thối này tuổi vẫn còn nhỏ, nửa đêm trở về lại dám trèo lên cửa sổ phòng Thanh Ti, còn đưa con bé về phòng của nó. Nếu anh không xử đẹp nó, anh sẽ…”
Tiểu Ái ra ám hiệu cho anh đừng nói lớn tiếng, kéo anh: “Được rồi được rồi, có lời gì thì ra ngoài rồi nói, ra ngoài đi…”
Tiểu Ái muốn kéo Du Dực ra ngoài, nhưng anh cứ đứng đó không cử động, hai mắt bắn ra lửa nhìn Nhạc Thính Phong: “Không đi, anh phải xử đẹp tên tiểu tử thối xấu xa này.”
Tiểu Ái trừng mắt: “Du Dực, có phải hiện giờ anh cảm thấy kết hôn với em lâu rồi, nhìn em không còn cảm giác gì nữa nên lời của em anh cũng không muốn nghe nữa phải không?”
Lửa giận của Du Dực lập tức hạ xuống một chút, vội nói: “Không phải đâu bà xã, con gái của chúng ta…”
“Anh có nghe không?”
Du Dực liên tục gật đầu: “Nghe nghe nghe… anh nghe…”
“Nghe thì đi ra ngoài nói chuyện với em.”
Vì thế, Du Dực vô cùng không cam tâm ra ngoài cùng Tiểu Ái.
Cửa phòng đóng lại, Nhạc Thính Phong lập tức mở mắt ra, sau đó thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Chết tiệt thật, có một cảm giác thoát chết trong gang tất.
Tiểu Ái đối với Nhạc Thính Phong không có chút uy hiếp nào. Trong tiềm thức của Nhạc Thính Phong, Tiểu Ái chính là người mẹ dịu dàng ấm áp, luôn lo lắng chăm sóc cậu. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880147/chuong-2134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.