Dù năm đó anh đứng hạng nhất nhưng vẫn chưa phải trải qua cuộc thi đối kháng cá nhân sau cùng biến thái như vậy. Giáo quan ở đó đã thay đổi nhiều lần trong mấy năm qua, nhưng càng ngày càng biến thái. Giáo quan hiện giờ còn hung tàn hơn so với năm đó.
Vào ngày trường của Nhạc Thính Phong khai giảng, cậu vẫn chưa trở về. Lộ Tu Triệt có đến hỏi một lần nhưng người chưa trở về, nói gì cũng vô ích. Có điều thầy Chu và hiệu trưởng đều không để ý chuyện này, chỉ cần cậu vẫn đi học là được, có muộn vài ngày cũng không sao. Cậu đi học sớm hay muộn cũng như nhau, ai bảo cậu học giỏi như vậy.
Thanh Ti lại uổng công đợi một ngày, lại xem thư của Nhạc Thính Phong, bĩu môi nói: “Em không quan tâm, em chỉ cho anh một ngày cuối cùng, nếu anh còn chưa trở về, em sẽ thật sự nổi giận, em sẽ thật sự thật sự nổi giận.”
Thanh Ti bỏ hết thư vào trong hộp, nằm xuống xoay qua xoay lại nhưng lại lo lắng cho Nhạc Thính Phong, có phải nhiệm vụ khó quá, không hoàn thành được nên không thể trở về không?
Lỡ cậu cứ không tìm được cách, vậy không phải sẽ không thể trở về sao?
Mang theo nỗi buồn phiền, Thanh Ti nhắm mắt lại.
Nửa đêm, bên ngoài đổ mưa, từng giọt mưa tí tách vỗ vào cửa sổ.
Năm giờ sáng, bên ngoài vẫn u ám, giơ tay ra không thấy rõ năm ngón. Thanh Ti nằm mơ thấy Nhạc Thính Phong trở về, cô bé vô cùng vui mừng, hưng phấn hét lên một tiếng: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880137/chuong-2124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.