Hôm qua Thanh Ti vẫn cố gắng chịu đựng không dám mở hộp ra, cô bé sợ rằng chỉ cần vừa mở hộp ra là mình sẽ không nhịn được mà muốn đọc thư. Rốt cuộc hôm nay cũng đến lúc được mở thư rồi, hai tay Thanh Ti cũng run run.
29 phong thư được đặt ngay ngắn trong hộp. Phong thư thứ nhất nằm ngay trên cùng.
Thanh Ti cầm phong thư thứ nhất, sau đó vội khoá chiếc hộp lại. Cô bé sợ rằng lát nữa sẽ không nhịn nổi nữa.
Ngồi trên giường của Nhạc Thính Phong, mở bức thư thứ nhất ra, Thanh Ti cố gắng không khóc. Nét chữ của Nhạc Thính Phong tràn ngập trên mặt giấy.
“Tiểu nha đầu, em vừa khóc đúng không?...”
Thanh Ti dụi mắt: “Biết rõ người ta sẽ khóc mà còn viết như vậy.”
Cậu hỏi cô bé xem có phải tối hôm qua cô bé ngủ muộn phải không? Hôm nay hẳn là dậy muộn rồi. Có phải lúc đọc thư còn chưa ăn sáng phải không?
Tất cả mọi điều cậu đoán đều không sai lệch chút nào.
Cuối thư, Nhạc Thính Phong còn nhắc nhở Thanh Ti mau đi ăn sáng, nếu thời tiết bên ngoài ấm lên thì hãy giúp mẹ đưa Tiểu Trạm ra ngoài dạo chơi một lúc. Còn nếu thời tiết mà không đẹp thì ở nhà tập viết chữ.
Tất cả đều giống như bình thường, nhắc nhở Thanh Ti nên làm những chuyện gì.
Hả, anh ấy thậm chí còn ra cho cô bé một đề toán này!
Thanh Ti vốn đã ngưng khóc. Kết quả là khi nhìn thấy đề toán mà anh đưa ra thì thật sự là khóc không ra nước mắt!
Thanh Ti khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880109/chuong-2096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.